Ánh đèn trong phòng mờ nhạt, le lói như ánh đom đóm, chập chờn theo tiếng cửa mở rồi khép lại.
Văn Âm bước vào phòng nhẹ nhàng, cẩn thận để không đánh động người bên trong. Bước chân chậm rãi tiến đến trước sập, ánh mắt lập tức dừng trên Tạ Dung Tuyên đang ngủ say.
Tạ Dung Tuyên trông gầy đi nhiều, khuôn mặt dưới ánh đèn nhợt nhạt, tái xanh. Văn Âm ngồi xuống bên mép sập, đưa tay định chạm vào người đã hơn một tháng không gặp, nhưng ngón tay vừa lướt đến gần má, lại đột ngột dừng lại.
Tạ Dung Tuyên trông mỏng manh, như thể chỉ một cái chạm nhẹ cũng đủ khiến mọi thứ vỡ tan. Văn Âm bất giác tự hỏi, vì sao lại đến đây? Vì sao, chẳng biết từ lúc nào, đã đặt chân đến nơi này?
Thời gian trôi qua như dòng nước lặng lẽ. Tạ Dung Tuyên trong giấc ngủ khẽ nhíu mày, như thể ngay cả trong mơ cũng chẳng tìm được chút bình yên. Văn Âm mỉm cười dịu dàng, cuối cùng nhẹ nhàng đặt ngón tay lên giữa lông mày, xoa dịu nét u sầu ấy.
Tạ Dung Tuyên dường như cảm nhận được, hàng mi khẽ động, dần tỉnh lại.
Văn Âm chưa kịp rút tay, ngón tay vẫn lơ lửng gần hắn. Tạ Dung Tuyên vừa tỉnh, ánh mắt còn mơ màng, ngơ ngẩn nhìn Văn Âm. Tầm mắt lướt từ đôi mắt trầm tĩnh của nàng đến mái tóc ánh vàng dưới ánh đèn dầu, hồi lâu vẫn không động đậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play