Nhất thời không biết cô bé này bị thương ở đâu, Đinh Nguyệt Hoa không chú ý nhiều, nhanh chóng cởi giày với tất của Xảo Liên ra, để lộ mắt cá chân trắng như tuyết của cô bé. Cô kiểm tra cẩn thận, bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm: “Không sao đâu, chỉ là trật chân thôi, nghỉ ngơi vài ngày là ổn.”
“A ca…” Xảo Liên lén nhìn cô một cái, nhanh chóng cúi đầu: “Cảm ơn huynh.”
A ca? Đinh Nguyệt Hoa sửng sốt, ngay sau đó hiểu ra, mình chỉ mặc trang phục của nam, thế mà cô bé tưởng mình là nam thật. Cô lấy làm buồn cười, tất nhiên cũng sẽ không phá vỡ suy nghĩ của cô bé, chỉ cười nói: “Không có gì, người mà muội nên cảm ơn phải là vị đại ca đã xuống cứu muội lên.”
Xảo Liên lén đưa mắt nhìn sang Triển Chiêu ở bên cạnh, rồi lại nhìn Đinh Nguyệt Hoa, chẳng hiểu vì sao mặt cô bé bỗng nhiên đỏ bừng.
Nhìn thấy bộ dạng tay chân luống cuống của Xảo Liên, Đinh Nguyệt Hoa nhanh chóng mang tất và giày vào cho cô bé: “Đừng ngại.”
Đinh Nguyệt Hoa hiểu cô bé nhìn thấy một người đàn ông cao to ở bên cạnh, còn mình lại lộ ra mắt cá chân, tất nhiên phải có chút ngại ngùng. Nhưng Đinh Nguyệt Hoa cũng không biết phải giải thích sao với cô bé, may mà mấy người bạn của Xảo Liên đã ùa tới vây quanh, hỏi han liên miên, Đinh Nguyệt Hoa nhân cơ hội ấy lui ra sau hai bước, tránh đi chỗ khác.
Triển Chiêu đón hỏi: “Sao rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play