Lúc này trời đã sáng, Triển Chiêu đã có thể thấy rõ dáng vẻ của cô. Trải qua một đêm lăn lộn này, mái tóc của cô cũng đã rối, chúng lòa xòa ở sau lưng. Gương mặt vốn như ngọc ngà giờ đây đã có những vết xước, còn bị dính một vài vết bẩn, lại trông có vẻ hốc hác và tiều tụy. Chiếc áo lam trên người cũng bị hư hại. Cả người trông rất nhếch nhác. Song đôi mắt ấy vẫn trong vắt như ngọc, đương nhìn hắn không chớp mắt, cứ như dòng sông xuân nơi quê nhà, gió thổi sóng nước lăn tăn.
“Đinh cô nương…” Lòng hắn bỗng ngổn ngang trăm mối. Hắn nhìn cô, trong lòng có muôn vàn lời muốn nói mà không biết phải nói ra thế nào: “Triển Chiêu…”
“Nè, ta nói xong rồi, huynh cũng nghe hết rồi, phải nhớ kỹ đấy.” Chẳng hiểu sao hễ nhìn vào mắt hắn là Đinh Nguyệt Hoa lại thấy lòng mình xốn xang lạ thường, cô vội vàng cúi đầu xuống để che đi: “Ta kể mấy chuyện này là để muốn nói với huynh, chúa gây họa như ta thế mà vẫn sống tốt, huynh đó, chính là bản thân nghĩ quá nhiều, cho nên mới dễ bị vướng mắc. Huynh phải học theo ta.” Cô vừa nói vừa đi về phía trước, nhưng chỉ thấy trái tim mình đập loạn xạ. Chợt nghe người phía sau khẽ gọi: “Đinh cô nương!”
“Hả?” Đinh Nguyệt Hoa quay đầu lại theo bản năng, chỉ thấy mặt trời đã mọc, như dát lên người hắn một quầng sáng màu vàng, trong ánh nắng ban mai, hắn cúi người thật thấp về phía mình: “Đinh cô nương, Triển Chiêu sẽ ghi nhớ những lời cô nói, cảm ơn cô.”
“Được rồi, giữa chúng ta mấy lời “cảm ơn” có phải quá thừa rồi không?” Đinh Nguyệt Hoa quay đầu lại, không còn nhìn hắn nữa, miệng thì vẫn không ngớt: “Nếu huynh thật sự muốn cảm ơn ta thì hãy mau chóng tìm thấy lối ra, không hai ta sẽ phải chết đói ở đây đấy.”
Hai người cứ men theo sơn cốc về phía Tây Nam, mặc dù ngọn núi dốc đứng, nhưng như Đinh Nguyệt Hoa nói, nếu Quỷ nương đã có thể vào được, vậy thì họ nhất định cũng có thể ra được.
Song hai người đã đi được rất lâu, thế mà chỉ thấy vừa mệt lại vừa đói, kể cả khi họ xuyên qua được cánh rừng trước mặt, cũng chỉ thấy con đường phía trước đã bị chặn bởi ngọn núi cao chất ngất, hình như họ đã chạy đến đường cùng, chẳng còn lối nào để đi nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT