Quỷ nương trầm mặc nhìn đống xương kia hồi lâu, chợt ả như nhớ tới gì, ngẩng đầu nhìn Triển Chiêu: “Tiểu tử, bọn họ nói ngươi là quan, đúng thế không?”
“Đúng thế.”
Quỷ nương từ từ ngồi xuống trước đống xương: “Ngươi tới nhìn xem, rốt cuộc là chết như thế nào?” Dường như ả đã kiểm soát được cảm xúc của mình, có điều giọng nói vẫn lạnh như băng.
Triển Chiêu cân nhắc một thoáng, đang định bước tới thì bị Đinh Nguyệt Hoa giữ chặt: “Đừng qua đó!” Cô chỉ lo lắng ngộ nhỡ Quỷ nương lại phát điên, thế chẳng phải càng nguy hiểm hơn cho Triển Chiêu ư?
Triển Chiêu khẽ lắc đầu với cô, ý bảo cô đừng lo, rồi hắn đi tới vài bước, cầm đuốc cẩn thận kiểm tra bộ hài cốt. Hắn ở Khai Phong phủ phá án nhiều năm, tuy khám nghiệm tử thi là việc của ngỗ tác(1) nhưng chỉ khám nghiệm cơ bản thì hắn vẫn làm được.
Hắn vừa mới ngồi xổm xuống, một cánh tay trắng nõn bỗng vươn ra, cầm lấy cây đuốc trong tay hắn: “Ta giúp huynh.” Chính là Đinh Nguyệt Hoa. Cô thật sự rất lo, dứt khoát cũng theo tới đây, so với Quỷ nương thì bộ hài cốt này an toàn và vô hại hơn nhiều.
Thấy cô như vậy Triển Chiêu cũng không từ chối, chuyên tâm kiểm tra đống hài cốt. Dù trải qua năm tháng tang thương, nhưng nhiều chứng cứ vẫn không thể chôn vùi, bộ hài cốt này chi chít vết thương, có một số là do ngã từ trên cao xuống, nhưng vết thương chí mạng lại là ở ngực, chắc hẳn trước đó người chết đã bị đánh vào tâm mạch rất dã man.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT