Mọi người nghỉ ngơi được một lát, Triển Chiêu thấy Đinh Nguyệt Hoa tuy còn yếu nhưng về cơ bản đã trở lại bình thường, nơi này cũng không tiện ở lâu, bèn kêu mọi người tiếp tục lên đường. Có điều hôm nay đường tối hiểm trở, mọi người thương lượng một lúc, cuối cùng vẫn quyết định quay lại hang động kia tụ họp với đám người tìm hoa. Một mặt là vì tuy Quỷ nương kia rất quái dị, nhưng xét cho cùng nơi đó nhiều người hơn nên sẽ an toàn hơn một chút. Mặt khác, nếu đúng như những gì ông chủ Kim nói, trải qua trận chiến khốc liệt một ngày một đêm, hẳn là đã có người trấn áp được đám đông xưng hùng xưng bá, đoạt lấy Hàn Ngọc Ngân Hoa rồi, chỉ khi đến đấy mới có được tin tức chính xác nhất.
Nếu đã như vậy, mọi người cũng không chậm trễ nữa. Ông chủ Kim sắp xếp cẩn thận, tự đi trước dò đường, Triển Chiêu bảo vệ Đinh Nguyệt Hoa ở giữa, mấy tùy tùng còn lại bảo vệ ở phía sau.
Đinh Nguyệt Hoa thấy người của ông chủ Kim mang theo lần này gần như là những tinh binh ưu tú nhất của Như Ý Phường, xem ra lão đã quyết hoàn thành vụ làm ăn này cho bằng được. Mặc dù cô đã nghe danh cần tiền chứ không cần người của ông chủ Kim từ lâu, nhưng bây giờ xem ra, tuy ông chủ Kim yêu tiền nhưng cũng là làm ăn đường hoàng. Chỉ là không biết Tề Tiêu Vân đã ra giá bao nhiêu để mua được Hàn Ngọc Ngân Hoa này. Mà giờ không phải lúc để cô bận tâm phỏng đoán những thứ ấy, tuy cô rất muốn có được Hàn Ngọc Ngân Hoa, nhưng hễ khi nghĩ đến Quỷ nương kia, cô vẫn không tránh khỏi rùng mình một cái, may mà bên cạnh có người nhẹ nhàng đỡ cô: “Cẩn thận.”
Cô định thần lại: “Cảm ơn.”
Triển Chiêu cười nói: “Lát nữa tới hang động, ta sẽ nhờ ông chủ Kim phái người hộ tống cô xuống núi trước. Một khi có tin tức, ta sẽ báo với cô ngay.”
Đinh Nguyệt Hoa vốn muốn từ chối, nhưng cuối cùng lại hạ giọng bảo: “Ta theo sự sắp xếp của huynh.” Ân tình cứu mạng của Triển Chiêu, cô không thể nào quên được, dù có tin tức chăng nữa, cô cũng không thể tranh với hắn. Lại nghe Triển Chiêu hạ giọng nói: “Cô yên tâm, dù ta nghe được tin tức gì, ta cũng sẽ lập tức nói với cô.”
Trong lòng Đinh Nguyệt Hoa khẽ dao động, ngẩng đầu lên chỉ thấy đôi mắt đầy chân thành của Triển Chiêu: “Cô và ta là đồng minh, Triển Chiêu sẽ không quên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT