Không biết qua bao lâu, lúc này Đinh Nguyệt Hoa mới mơ màng tỉnh dậy, nhưng đây là đâu? Cô ngơ ngác, chỉ thấy trước mắt tối đen như mực, duy cách đó không xa là có một tia sáng lờ mờ. Cô muốn ngồi dậy mà không động đậy được. Cô hoảng sợ, vội vàng trấn tĩnh lại, với ánh sáng mù mờ kia, cô cẩn thận nhìn xung quanh, lập tức cảm thấy dựng tóc gáy. Hóa ra cô đang ở trong một chiếc quan tài đá rất lớn. Tia sáng lờ mờ kia có được là nhờ lọt vào qua khe hở. 
Đầu óc cô hỗn loạn: “Chẳng lẽ mình chết rồi?” Nhưng cái cảm giác lạnh thấu xương cứ theo từng tấc da tấc thịt chạy thẳng vào tim, đây là thực tại, hoàn toàn là thực tại.
Cô muốn cựa mình ngồi dậy, nhưng tất cả huyệt đạo trên người đều đã bị khống chế, cô không sao nhúc nhích được, ngón tay cũng chỉ có thể cảm nhận sự thô ráp và lạnh lẽo của quan tài đá: “Có ai không? Có ai không?” Cô cũng không kiềm chế được nữa mà la thất thanh, nhưng tứ bề yên ắng chẳng một tiếng động.
Cô chợt tỏ, chắc chắn cô đã bị ai đó điểm huyệt rồi nhốt vào quan tài này. Cô vừa lo vừa hoảng, bỗng dưng trước mắt sáng lên, có người dùng một tay mở nắp quan tài ra. Đinh Nguyệt Hoa trông thấy vòm hang cao cao, trong lòng vui mừng khôn xiết: “Cứu ta! Cứu…” Người xuất hiện trước mặt cô lại là Quỷ nương Vô Tâm. Ả ta vẫn mặc xiêm y màu hồng, mạng trắng che mặt, dưới ánh sáng lờ mờ trông rất quái đản. Ả như mỉm cười: “Tỉnh rồi à? Ngủ có ngon không?”
Đinh Nguyệt Hoa tức giận nói: “Ngươi là ai, mau thả ta ra!”
Quỷ nương Vô Tâm cười nói: “Ban nãy chúng ta gặp nhau rồi mà? Trí nhớ của cô nương tệ thật.”
Đinh Nguyệt Hoa cắn răng, hạ giọng nói: “Ta với Như Tâm cô nương không thù không oán, sao cô nương lại làm vậy với ta?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play