Tuy ánh sáng hơi mờ nhưng Đinh Nguyệt Hoa vẫn thấy được người kia đang mặc y phục màu hồng, tóc chải thành hai búi, sợi tua của chiếc trâm cài rủ hai bên tóc mai sáng lấp la lấp lánh, đung đưa theo từng bước đi. Mặc dù ả dùng mạng trắng che mặt, không thể thấy rõ được diện mạo của ả, nhưng chỉ với dáng người này cũng đủ thấy duyên dáng thướt tha, hệt như tiên nữ.
Cao Tùng rùng mình: “Là Quỷ nương Vô Tâm!”
Mặc dù đây là lần đầu Triển Chiêu nhìn thấy người đang tới, nhưng hắn cũng đoán được người này có lẽ là Quỷ nương Vô Tâm trong truyền thuyết, ấy thế hắn vẫn không khỏi thầm giật mình: Một cô nương trẻ như vậy mà lại là Quỷ nương tàn nhẫn, hay ả là sơn quỷ từ âm ti tới đây lấy mạng người thật?
Đinh Nguyệt Hoa chẳng hề để tâm đến việc cô gái này là ai, cô nheo mắt nhìn ả một lúc lâu, không khỏi cau mày thì thầm: “Cô nương này ăn mặc như vậy thì sao lên núi?”
Triển Chiêu lập tức quay đầu lại nhìn Đinh Nguyệt Hoa, đúng thế, cô nói không sai, với cách ăn mặc của cô nương này thì làm sao băng qua tầng tầng lớp lớp rừng rậm, xuất hiện ở trước mặt mọi người như thế này?
Lúc bấy giờ, Quỷ nương Vô Tâm đi lướt qua đám người đang trố mắt há mồm, khi đi ngang qua họ, ả bỗng dưng đứng lại, nhìn chằm chằm vào Đinh Nguyệt Hoa như thể thăm dò. Dù khuất sau mạng che mặt nhưng vẫn có thể thấy được đôi mắt của ả, chỉ mới nhìn lướt qua thôi Đinh Nguyệt Hoa đã sởn cả tóc gáy, cô bất giác nấp sau lưng Triển Chiêu. Quỷ nương như cười khẩy một tiếng, tiếp tục bước về phía trước.
Triển Chiêu cũng nhận ra sự khác thường của Đinh Nguyệt Hoa: “Đinh cô nương, sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT