Phó Minh Hiếu sắc mặt biến đổi, âm trầm xuống: “Lão Ngũ, ngươi làm sao vậy? Ba ngày hai bữa nháo phân gia? Ngươi hiện tại mỗi ngày nằm trên giường không cần làm việc không cần nộp tiền, mỗi ngày có cơm ăn, còn có gì không thỏa mãn?” Nói xong, giống như huynh đệ tình thâm vỗ vai Phó Minh Lễ: “Lão Ngũ à, không phải Đại ca nói ngươi, ngươi làm như vậy không tốt! Không nói vấn đề người ngoài biết thì thể diện Phó gia mất bao nhiêu, chỉ riêng cha mẹ nhiều năm ân ái hòa thuận, vì ngươi đều cãi nhau mấy trận rồi, sao ngươi cứ không thể để cha bớt lo đi?”
Khóe môi giễu cợt cười một tiếng: “Ta thấy ngươi đọc sách đọc ngốc rồi! Ngay cả điều cơ bản nhất làm con trai như thế nào cũng không biết!”
Có một phen tự đắc ân uy cùng dùng.
“Cha, nhi tử bất hiếu.” Phó Minh Lễ không thèm nhìn Phó Minh Hiếu, chỉ cúi đầu hướng về phía Phó lão gia tử bùm bùm bùm dập đầu ba cái, lặp lại lời vừa rồi: “Ngài cho nhi tử phân gia đi!”
Phó Minh Hiếu ngẩn ra, hắn thế mà dám không để ý tới mình?!
Phó Minh Hiếu hừ lạnh một tiếng, ẩn ẩn có nộ khí cuồn cuộn: “Lời tình cảm ta khuyên đều là rắm chó, ngươi nghe đều không thèm nghe? Đừng quên ngươi hiện tại ăn uống đều là ai bỏ tiền mua?” Nói xong, đột nhiên nhớ tới chính mình chưa từng nộp bạc cho gia đình, ngay cả hiện tại việc làm ăn kiếm tiền nhất trong tay hắn vẫn là cướp từ trong tay khuê nữ nhà người ta, không khỏi nhẹ nhàng ho khan vài tiếng, tiếp theo nói: “Được rồi, mau mang theo tức phụ và khuê nữ ngươi trở về, ta và cha còn đang thảo luận chính sự, ngươi đừng ở đây thêm loạn!”
“Đại ca, nghe nói năm nay ngươi muốn vào kinh đi phủ đưa lễ, mang theo ta đi...” Phó Minh Trung cười hì hì đi vào, nhìn thấy trên mặt đất quỳ ba người, kinh ngạc nói: “Lão Ngũ, ngươi đây là làm gì? Sao đang tốt lại quỳ rồi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play