“Con yên tâm, cô hứa với con sẽ không đổi ý đâu, chuyện Phó gia còn chưa đến lượt Sở thị làm chủ!” Dương thị dùng bàn tay đầy bụi đất vỗ nhẹ lên cháu gái, quay đầu trừng mắt nhìn Sở thị, lại không hề thấy Dương Quế Vân đang nhìn chằm chằm vào chỗ bị nàng làm bẩn, nhíu chặt mày.
“Ngươi thu dọn cho Tiễn Thu, cuối tháng cứ để nó cùng Quế Vân đi Phủ Nguyên…”
Sở thị tức đến đỏ mắt, nước mắt lã chã rơi xuống: “Nương! Thu nhi là cháu gái ruột của người đó! Sao người có thể làm nhục nó như vậy?!”
“Ta làm nhục nó chỗ nào? Nó đi theo Quế Vân có gì không tốt? Nếu nó có phúc sinh được con trai, ghi vào danh nghĩa Quế Vân, vậy phủ Huyện Thừa chẳng phải là cô cháu bọn nó định đoạt sao!” Dương thị bĩu môi: “Huyện Thừa tuổi có hơi lớn, nhưng dù sao cũng là quan, nó qua đó cũng không lo ăn uống, còn có thể giúp lão Đại nói vài câu với quản sự Phó gia ở Phủ Nguyên! Ngươi có gì không tình nguyện? Còn nghĩ muốn trèo cao tìm tú tài làm con rể? Cũng không nhìn xem tình cảnh nhà ngươi bây giờ…”
“Ta không muốn!” Sở thị hít sâu một hơi, cắt ngang lời Dương thị: “Con gái ta dù cả đời không gả được, cũng tuyệt đối không gả cho một lão già làm thông phòng không danh phận!”
“Không do ngươi!” Dương thị nhảy dựng lên: “Ta nói gả là gả…”
“Con không gả!” Phó Tiễn Thu từ cửa Thùy Hoa đi vào, mặt đầy nước mắt, nhìn Dương thị nói: “Nếu nãi nãi muốn ép con, vậy cứ khiêng xác con đi đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play