Sở thị đau lòng ôm bụng lau mồ hôi cho con gái, vành mắt hơi đỏ lên: “Sao lại mệt thành ra thế này?”
Phó Tiễn Thu mấp máy môi, không nói gì, chỉ cười lắc đầu.
Tiểu Bát ở phía trong giường, mơ mơ màng màng mở mắt ra, thấy là Phó Vân Sam, lập tức bĩu môi: “Nhị, Nhị tỷ, đói...”
Phó Vân Sam hơi nhíu mày, liếc mắt nhìn Phó Tiễn Thu, đang định mở miệng hỏi chuyện cơm trưa, liền nghe thấy trong nội viện có người gọi ăn cơm, Phó Vân Sam đứng dậy, hơi chỉnh trang lại, ôm Tiểu Bát ra, véo véo mũi hắn, cười nói: “Tiểu tham ăn, cơm trưa không no sao? Đi thôi, cùng Nhị tỷ ra ngoài ăn cơm tối...”
“Nãi, không cho... ăn.” Tiểu Bát ngoan ngoãn nằm trong lòng Phó Vân Sam, đôi mắt to đen láy ngấn nước, tủi thân khẽ nức nở.
Ánh mắt Phó Vân Sam lóe lên, vỗ lưng Tiểu Bát, dò hỏi: “Đệ và cha mẹ đều không ăn cơm trưa sao?”
“Không cho... ăn... ô ô...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT