Khai hoang đất là truyền thống của Thiên Khải triều, 18 / 2000
Mỗi thôn hàng năm đều sẽ trên ý nghĩa tượng trưng khai khẩn ra mấy chục mẫu ruộng đồng, trải qua mấy năm bồi dưỡng trở thành ruộng tốt, lưu lại vốn sinh tồn cho con cháu.
Mảnh đất hoang mà thôn Song Hà Phô muốn khai khẩn này nằm ở phía trước rừng cây nhỏ dưới chân núi không xa, khu vực khai hoang của Phó gia rất nhanh liền được phân chia xuống, ước chừng bốn năm phần đất, khắp nơi đều là hòn đá lớn nhỏ, cỏ dại cao quá eo Phó Vân Sam, đi đường cực kỳ gian nan.
Vất vả lắm mới vào được khu vực của Phó gia, Chu thị vội lấy khăn tay lau mồ hôi cho Dương thị, Tưởng thị thấy vậy cười khẽ hừ một tiếng, Thôi thị trực tiếp bĩu môi, nhổ một bãi nước bọt sang một bên, nước bọt thiếu chút nữa văng lên mặt Phó Minh Trung.
Dương thị trừng mắt nhìn bà ta một cái, Thôi thị mới coi như yên tĩnh.
Phó lão gia tử dĩ nhiên là không quản đến những tranh chấp giữa nữ quyến, hắn đứng trên một tảng đá, đánh giá khu vực một phen, rất nhanh phân xong việc nặng của đám nam nhân, công việc của đám nữ nhân thì do Dương thị phân.
Tỷ muội Phó Vân Sam được phân cho một mảnh cỏ dại rất lớn, trước cắt sau nhổ, tỷ muội hai người nhìn mảnh cỏ dại lớn kia bất đắc dĩ thở dài, Dương thị khi dễ các nàng thật đúng là tận hết mức không biết xấu hổ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT