“Nam tiên sinh.” Phó Vân Sam ánh mắt không đổi, giọng nói mang theo vẻ ngây ngô chưa hết của thiếu nữ, toát ra vẻ lạnh lẽo: “Đưa người đến Đế Sư phủ, mang theo một câu…”
Nam Mạc vốn cúi đầu cung kính, đột nhiên ngẩng lên vì lời nói của Phó Vân Sam, do dự nói: “Tam cô nương, nói như vậy liệu có gây ra hiểu lầm không cần thiết không?”
Hiểu lầm?
Khóe môi Phó Vân Sam nở một nụ cười, nàng đã nói sẽ từng chút một trả lại những vết thương, nỗi đau mà Phó gia đã gây ra cho một nhà bọn họ, sao có thể nói không giữ lời?!
“Ta tự có chừng mực.” Nói xong, nàng không nói thêm gì nữa, nhấc chân rời đi.
Sự do dự trên mặt Nam Mạc không hề biến mất vì lời nói của nàng, suy nghĩ kỹ lưỡng, hắn quyết định gửi thư cho chủ cũ, hỏi cách xử lý tốt nhất cho chuyện này.
Hồi đáp của Lâu Trọng rất nhanh, chỉ một câu đơn giản: “Mọi việc nghe theo lệnh của Phó Tam cô nương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play