Vừa nói vừa lén lút lui về phía sau, thấy Lâu Trọng mắt phượng hơi híp lại, mới nhảy dựng lên cướp cửa mà ra.
Lâu Trọng lúc này mới buông đầu Phó Vân Sam ra, lười biếng ngồi dựa vào ghế, cùng Phó Vân Sam đang đứng đối diện: “Nghe chưởng quỹ Nhất Phẩm Các ở phủ thành nói ngươi đã từng đi tìm ta?”
“Ừm.” Phó Vân Sam từ trong lòng lấy ra ngọc bài hắn đưa cho nàng khi rời đi: “Nếu ngươi đã trở lại, vật này nên về chủ cũ.”
Lâu Trọng rũ mắt nhìn ngọc bài trong tay nhỏ bé của nàng, không mấy để ý nói: “Ngươi cứ giữ đi. Ta đến là để nói cho ngươi một tiếng, ta có lẽ phải một thời gian rất dài sẽ không đến Lạc Biên, việc buôn bán của Nhất Phẩm Các có chưởng quỹ ở đó, ngươi chỉ cần mỗi ba tháng đi kiểm tra sổ sách là được.”
“Là kinh thành xảy ra chuyện gì sao?” Phó Vân Sam tú mi nhíu lại, nhìn Lâu Trọng.
Lâu Trọng vung quạt xếp quạt hai cái, lại “bốp” một tiếng khép lại, thở dài: “Đúng vậy, lão hoàng đế ăn dược thiện của Nhất Phẩm Đường trúng độc, nói không chừng ta đi lần này sẽ không về nữa...” Hắn nhướng mày đẹp lên, hàng mi dài theo động tác chớp mắt nhẹ nhàng phất hai cái, một khuôn mặt yêu diễm lộ ra nụ cười họa quốc: “Tiểu nha đầu, không công đưa cho ngươi một tòa Nhất Phẩm Các, ngươi có vui không?”
Phó Vân Sam không lên tiếng, chăm chú nhìn Lâu Trọng, Lâu Trọng ha ha cười lớn, giơ tay xoa đầu nàng: “Gạt ngươi thôi! Là ta vẫn luôn tìm một người đã có manh mối, ta phải nhanh chóng qua đó xem thử.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play