Vương thẩm thật vất vả mới nín được cười, chậm rãi kể lại đầu đuôi câu chuyện.
Thì ra, sau khi Phó Vân Sam đem bí phương nói cho Tưởng thị, Nhị phòng bị Tam phòng theo dõi, mấy ngày liền đều không được yên ổn, cứ nhất định đòi vợ chồng Phó Minh Đễ nói ra bí phương vì sao hương vị không giống nhau. Tưởng thị đương nhiên không chịu nói, ngươi tới ta đi náo loạn lớn, bị Hổ Phách phát hiện xoay người nói cho Chu thị, Chu thị cấu kết Phó Minh Hiếu và Tam phòng cùng nhau bức Nhị phòng nói ra chân tướng!
Phó Minh Đễ nghiêm từ cự tuyệt, Phó Minh Hiếu giận dữ: “Lão nhị, ngươi muốn trơ mắt nhìn cháu trai ruột của ngươi chết đường chết chợ sao?”
“Đại ca đây là nói cái gì?” Tưởng thị ngoài cười nhưng trong không cười: “Con của ngươi không lo học hành, chạy đi giày xéo cô nương thanh bạch là do Nhị phòng chúng ta dạy? Cái gọi là con không dạy là lỗi của cha...... Ngươi đừng chụp bô lên đầu nhà chúng ta?!!”
“Lão nhị, vợ lão nhị, coi như đại phòng chúng ta cầu các ngươi, được không?” Chu thị túm lấy Phó Minh Hiếu không cho hắn nhúc nhích, khẩn cầu vợ chồng nhìn Phó Minh Đễ: “Bí phương này bán lấy bạc nói không chừng có thể cứu Đại Lang! Cứu Đại Lang, ta để nó sau này hiếu kính các ngươi......”
“Bán cái gì? Vợ lão đại ngươi muốn làm gì?” Thôi thị không muốn: “Bí phương này là của cả nhà chúng ta, người người có phần! Ngươi cho rằng là đại phòng của ngươi muốn bán là bán?”
Bí phương không nắm trong tay Tam phòng, Chu thị dĩ nhiên lười để ý tới bà ta, đầu cũng không quay lại, ánh mắt chăm chú đặt ở trên người Nhị phòng, Phó Minh Đễ cùng Tưởng thị đều nhíu mày, Chu thị nói lời này nghĩa là nếu bọn họ không cho chính là không muốn cứu Đại Lang, cho...... Cây rụng tiền này thật sự có chút đáng tiếc?!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT