Phương lão gia giơ tay tát Phương phu nhân một cái: “Ngươi cả ngày đều dạy hắn những thứ gì vậy?! Người ta đắc tội hắn chỗ nào? Hắn trong lòng bất mãn liền thu mua khảo quan muốn đoạn tiền đồ của Phó Lục Lang, người ta thi đậu cử nhân hắn lại dám mua hung... Ngươi nên may mắn không có gây ra chết người, nếu không, chúng ta quỳ trước mặt người ta, cũng đừng mong hắn có thể sống sót!” Nói xong, xoay người rời đi.
Phương phu nhân chưa từng bị Phương lão gia đánh lần nào, lập tức đầu óc trống rỗng, hồi lâu mới hồi phục tinh thần, hung hăng túm chặt khăn tay: “Phó Vân Sam, tiện nha đầu này! Dám hại con ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó!”
Trương ma ma ở bên cạnh đứng không dám lên tiếng, vất vả lắm chờ đại phu chạy đến, thu xếp đem Phương Chi Hành nâng vào phòng hỏi chẩn.
“Đại phu, cánh tay của con ta thế nào?” Phương Chi Hành trừ bỏ học nghiệp, đối với kinh doanh một chút hứng thú cũng không có, hắn còn muốn thi cử nhân cống sĩ, bà ta không hy vọng con trai trở thành phế nhân!
Đại phu lắc đầu: “Lão phu bất tài, gân tay của lệnh công tử tựa hồ bị người chấn đứt, cho dù khỏi hẳn cũng...” Hắn thở dài một tiếng: “Không thể xách vật nặng được nữa!”
“Vậy bút thì sao?” Phương phu nhân khẩn trương hỏi.
Đại phu vẫn là lắc đầu: “Gân tay đều đứt rồi, nào còn sức lực cầm bút...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT