Lão gia tử Phó kia một bàn cũng đều ngừng lại, nghiêng đầu nhìn Phó Vân Sam cùng Dương thị. 

“Nếu không phải ta vạch trần chuyện biểu thúc Dương Khang vu khống nương ta, đại bá sẽ không vì bảo vệ danh tiếng Phó gia mà muốn giết nương ta, biểu thúc Dương Khang cũng sẽ không bị gia gia đánh hai bạt tai! Đều là lỗi của ta, bà nội, ngài đem trứng gà đều cho cô cô Hổ Phách, Tiểu Bát đi, Cát Cánh còn đều không có ăn, chỉ cần ngài chừa chút cho bọn hắn, ngài trói ta đi đưa quan ta cũng nguyện ý, ta sẽ cùng Đại lão gia nói hết thảy đều là Dương Khang kia sai, cùng Phó gia chúng ta một chút quan hệ đều không có……”

“Ngươi, ngươi……” Dương thị tức giận đến thẳng run rẩy, ngón tay chỉ vào Phó Vân Sam hồi lâu nói không ra một câu hoàn chỉnh. 

Trông có vẻ thực sự tức giận không nhẹ. 

Dương thị cùng Phó lão gia tử vợ chồng từ thuở thiếu niên, tuy rằng làm qua mấy năm nha đầu nhưng gả vào Phó gia liền làm đương gia thái thái, bên trên không có bà bà quản thúc. Con trai từng người đều là thân sinh, bà ta muốn mắng thế nào thì mắng, con dâu đều là xem sắc mặt bà ta hành sự, cháu trai cháu gái từ trước đến nay không dám làm trái bà ta, bà ta tự thấy sống đến phong sinh thủy khởi, có chút đắc ý. 

Không nghĩ tới mấy ngày nay, liên tiếp bị nhị nha đầu nhà lão Ngũ quấy rầy, bà ta còn chưa làm gì nàng, nàng thế mà liền dám như vậy công khai uy hiếp bà ta?! Đơn giản là không biết sống chết!

“Nương, ngài đừng tức giận, Sam nhi còn nhỏ, nàng không hiểu chuyện……” Sở thị trong mắt có chút hoảng sợ, bà cho rằng Phó Vân Sam là bị chuyện mấy ngày nay dọa đến, nói chuyện không còn chừng mực, vội thay Phó Vân Sam giải thích. 

“Lời của Ngũ đệ muội sai rồi, Cát nha đầu so với Sam nha đầu còn nhỏ hơn, Tứ đệ muội cũng không giống như ngươi dạy Cát nha đầu đi đoạt trứng gà dưới đũa của nương.” Nhị bá nương Tưởng thị ở một bên thêm dầu vào lửa nói. 

Tam bá nương Thôi thị bĩu môi, hai mắt giống như dao  hung hăng cạo Phó Vân Sam: “Chính là, nha đầu này tâm nhãn đều mọc lệch rồi.”

Dương thị hung tợn trừng mắt nhìn Sở thị một cái: “Có cái dạng nương nào sinh ra cái dạng con gái đó, một đám tiện chủng. Lông còn chưa mọc đủ đã biết uy hiếp bà nội ruột nhà mình rồi. Về sau không chừng còn có thể làm ra chuyện đại nghịch bất đạo gì nữa!”

“Không, không, Sam nhi nó……” Mặt Sở thị có chút tái nhợt, có chút vô lực, môi giật giật, lại biết nói cái gì đều vô dụng, nói cái gì đều là sai, chi bằng không nói không giải thích, chờ bà ta phát hỏa xong, hòa hoãn là tốt rồi. Chỉ là ủy khuất nữ nhi của mình, Sở thị an ủi vỗ vỗ vai Phó Vân Sam. 

“Ngày ca ca ta sinh bệnh, ta tận tai nghe thấy Hạ nhi tỷ lừa cô cô Hổ Phách, nói váy xếp ly trên người cô cô hiện tại không lưu hành, xúi giục cô cô tìm cha ta đòi tiền mua quần áo mới, đem quần áo trên người cho nàng ấy. Bộ quần áo kia của cô cô rõ ràng rất lưu hành……” Phó Vân Sam dùng vải thô trên tay áo ra sức xoa xoa hai mắt, một đôi con ngươi trong nháy mắt đỏ bừng không chịu nổi: “Những chuyện này cũng là nhị bá nương dạy Hạ nhi tỷ sao?”

Dương thị một cái phi đao mắt ném đến trên người Tưởng thị, Tưởng thị vội bồi cười: “Nương, ngài đừng nghe Sam nha đầu nói bậy, là Hạ nha đầu mấy ngày trước cùng ta nói, màu sắc quần áo của Hổ Phách có chút cũ rồi, muốn ta cùng nàng đi mua vải mới cho Hổ Phách làm quần áo mới, nói là để Hổ Phách mặc đồ mới, nàng mặc đồ cũ, khẳng định là Sam nha đầu nghe lầm rồi.” Nói xong còn nháy mắt với con gái mình. 

“Đúng vậy, bà nội, nương ta buổi sáng nói với ta, trong nhà bận xong rồi, ngày mai bà ấy sẽ dẫn tiểu cô đi mua nguyên liệu mới làm quần áo. 

Hổ Phách cao hứng gắp hai khối trứng gà lớn cho Phó Bán Hạ. 

“Tiểu Bát là chó, nằm sấp trên mặt đất ăn cơm, ha ha……” Thất Lang trong miệng nhét đầy thịt, nói năng không rõ. 

Phó Vân Sam cúi đầu, nhìn thấy đôi mắt cười híp lại của Tiểu Bát, còn có đất trên khóe miệng, lại nhìn trên mặt đất, trứng gà bị Dương thị đánh rơi đã không thấy tăm hơi. 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play