Ánh mắt Lâu Trọng khẽ động, vẻ cà lơ phất phơ trên mặt thu lại không ít, cười theo: “Phu nhân khiêm tốn rồi, Lâu Trọng chu du Thiên Khải, đây là lần đầu tiên thấy thêu hai mặt đẹp như vậy! Tuyệt đối không nói ngoa, không biết thêu hai mặt đã định lần trước đã thêu xong chưa?”
“Chỉ thêu một nửa, một nửa còn lại vẫn chưa thêu xong, công tử có muốn xem trước không?” Sở thị đáp.
Lâu Trọng có chút tiếc nuối, khoát tay áo: “Không cần đâu, đợi phu nhân thêu xong rồi thưởng thức cũng không muộn! Chỉ là hôm nay ta còn có một chuyện muốn nhờ, phụ thân ta... cha ta tháng sáu đại thọ, ta muốn thêu một bức Cẩm Tú Sơn Hà làm quà mừng thọ, thời gian có hơi gấp, không biết phu nhân có thể nhận không?”
Sở thị cúi đầu suy nghĩ một lát, ngẩng đầu đáp: “Nếu công tử không gấp bức đình đài tú nữ đồ này, phụ nhân có thể tranh thủ làm quà mừng thọ, chắc là kịp.”
“Như vậy rất tốt! Thù lao một nghìn lượng, nếu phu nhân có thể thêu xong trước cuối tháng năm, ta sẽ thêm một trăm lượng nữa, thế nào?” Lâu Trọng lại không dấu vết đánh giá Sở thị vài lần, mới cười nói vội vàng quấy rầy mọi người ăn Tết rồi, Sở thị và Phó Minh Lễ tự nhiên nói hắn khách quý mời cũng không đến, sao có thể là quấy rầy chứ?!
Đúng lúc mọi người vui vẻ chuẩn bị cơm nước, Phó lão Lục Phó Minh Nghĩa ở nội viện đi ra ngoại viện nói, lão gia tử bảo cả nhà bọn họ qua ăn cơm tất niên, cả nhà Phó Vân Sam trăm ngàn lần không muốn nhưng cũng không muốn vì một bữa cơm mà gây chuyện, đành phải đáp ứng.
“Lâu công tử không bằng cùng...” Phó Minh Lễ áy náy nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT