Ánh mắt Tưởng thị lóe lên, khóe môi cong lên một nụ cười giễu cợt, bưng sọt bánh đi vào phòng bếp.
Phó Tư Tông bị muội muội lôi kéo trở về viện ngoài, chờ mọi người vào hết, Phó Vân Sam “rầm” một tiếng đóng sầm cửa ngoại viện, không nói một lời đi thẳng về phòng, Sở thị đầu quấn khăn chống lạnh, toàn thân tràn ngập tình mẫu tử, đang trêu chọc đứa con gái nhỏ ê, thấy ba huynh muội đi vào, nhẹ nhàng cười nói: “Cha mọi ngươi nói các ngươi muốn ở nhà bà ngoại nửa tháng, sao nhanh vậy đã trở về?”
“Người ta nhớ cha mẹ cùng tiểu muội muội mà! Nương không hoan nghênh nữ nhi trở về sao?” Phó Vân Sam nháy mắt với Phó Tiễn Thu, cười hì hì tiến tới, đưa tay chọc chọc khuôn mặt của đứa bé, đứa bé bĩu môi, dường như hứng thú với ngón tay của Phó Vân Sam, miệng há ra mấy lần, muốn cắn.
Phó Tiễn Thu đang đỏ hoe mắt muốn khóc, vừa thấy muội muội nháy mắt, lập tức hiểu ra chuyện nàng đi Phủ Nguyên giấu diếm nương, lập tức thu nước mắt, giả vờ bị chói mắt, xoa xoa mắt, cũng tiến tới.
Ba mẹ con trêu chọc đứa bé, thỉnh thoảng lấy tay chọc vào mặt bé, bé thấy ngón tay là muốn cắn, mấy người nhìn mà cười nói không ngừng.
“Được rồi, các con vừa mới trở về, mau về phòng nghỉ ngơi đi...” Sở thị cười, ngẩng đầu nhìn thấy một nữ hài xa lạ đứng ở cuối giường, kinh ngạc nói: “Vị này là...”
Trong thân thích nhà mẹ đẻ của nàng có một vị cô nương như vậy sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play