"Haiz, thật đáng thương……”
Phó Minh Nghĩa khóc đến không còn hình tượng, thấy cháu gái mình không một tiếng động, vô tình liếc thấy Tam Lang trốn sau đống lúa, tức giận nghiến răng ken két: “Phó Tam Lang, ngươi cút ra đây cho ta!”
Phó Tam Lang vừa thấy bị Lục thúc phát hiện, liền ba chân bốn cẳng bỏ chạy, vừa chạy vừa hô với Thất Lang: “Thất đệ, ta đi trấn trên mấy ngày, ngươi nói với cha nương một tiếng nha!”
Một đám người lớn vây xem lắc đầu thầm mắng Thôi thị dưỡng ra đứa con khốn nạn, ngay cả em họ cũng xuống tay đẩy xuống sông!
Bọn trẻ thì khinh bỉ hành vi hèn nhát dám làm không dám nhận của Phó Tam Lang, ánh mắt hung hăng khinh bỉ hắn.
“Tránh ra, mau tránh ra! Nương, người mau lên!” Trương Bảo Oa ra sức chen vào trong, còn không quên lớn tiếng gọi nữ tử phía sau.
Nữ tử chạy đến đổ mồ hôi, đến nơi thở hổn hển hai hơi, mắng con trai: “Tiểu tử thối, muốn làm mẹ ngươi mệt chết sao!” Nói xong, lớn tiếng quát: “Được rồi, mau tản ra, đừng cản trở lão nương cứu người! Làm trễ nải cứu người, cẩn thận lão nương cáo các ngươi mưu sát!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT