Trì Dung gần như nhào thẳng vào lòng hắn, Thích Lục Tiêu giơ tay ôm trọn cậu, đôi mắt đào hoa đen láy dường như cũng khẽ cong lên, nơi đáy mắt ánh lên nụ cười không thể kìm nén rồi đưa tay chỉnh lại chiếc khăn quàng trên cổ Trì Dung.
Hắn không hỏi vì sao cậu lại đến, chỉ áp mu bàn tay lên gò má lạnh buốt của cậu, cúi đầu hôn nhẹ lên đỉnh tóc, còn Trì Dung thì rất tự giác đút hai tay vào túi áo khoác dày của hắn.
“Trên đường đi có lạnh không?” Thích Lục Tiêu khẽ nhéo vành tai đã đỏ ửng vì rét lộ ra giữa mái tóc đen nhánh của cậu.
Trì Dung lắc đầu.
Bọn họ đi xe đến đây, cũng chỉ có đoạn đường đi sâu vào nghĩa trang là lạnh hơn một chút nhưng không giống như khi quay phim, chỉ đi một vòng thôi thì chẳng thể coi là vất vả.
Trì Dung quay đầu nhìn về phía mộ phần ba mẹ Thích Lục Tiêu.
Cậu cũng mang theo một bó hoa baby trắng, nãy giờ vẫn giấu sau lưng, đến khi đưa ra, ánh mắt Thích Lục Tiêu có chút dừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT