Thích Lục Tiêu khẽ rủ hàng mi xuống, hốc mắt bỗng chốc nóng rực cúi đầu hôn nhẹ lên đầu ngón tay Trì Dung.
Thật ra hắn đã từng nghĩ đến lý do hắn được tái sinh, có lẽ chính là vì những lời trong đoạn mà Trì Dung viết lại cho hắn trước khi qua đời. Một đời là không đủ. Dù có quên đi, hắn cũng sẽ luôn mong được gặp lại cậu thêm một lần nữa.
Con đường rời khỏi nghĩa trang này mất gần nửa tiếng đi bộ, đoàn phim quay những cảnh đó đều ở tận sâu bên trong nghĩa trang.
Đến lúc xuống núi, Trì Dung cuối cùng cũng đã có thể kìm lại dòng nước mắt. Gương mặt cậu tái nhợt đi, vành mắt đỏ ửng, hàng mi còn đọng những giọt lệ long lanh run rẩy, đôi môi vì cố nhịn mà mím đến đỏ ửng.
Thích Lục Tiêu đặt cậu ngồi vào ghế sau xe, nâng mặt cậu lên, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt còn sót lại trên gò má.
Giá như năm đó, người xuyên đến thế giới của Trì Dung là hắn thì tốt biết mấy. Chỉ cần được gặp cậu, hắn tin rằng mình vẫn sẽ yêu cậu và như vậy, hắn cũng sẽ không còn là kẻ phản diện có kết cục bi thương như trong sách nữa.
“Đừng khóc nữa.” Thích Lục Tiêu hôn lên hàng mi cậu, nhẹ giọng dỗ dành: “Không lát nữa mắt sẽ đau đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play