Hàng mi của Trì Dung chợt run lên, nhẹ nhàng nhìn xuống liền khóe mắt đã lập tức ngân ngấn nước. Cậu vẫn còn nằm trong vòng tay siết chặt và ấm áp của Thích Lục Tiêu, giữa mùa đông rét mướt tự như thể gió lạnh cũng chẳng thể nào chạm đến thân mình.
Nỗi uất nghẹn và không cam lòng bị chôn chặt suốt mười mấy năm, đến khoảnh khắc này bỗng như tìm được khe hở, ùa ra cuồn cuộn.
Cậu thực sự vẫn luôn không cam lòng.
Dù biết rõ bản thân chẳng thể oán trách ai, ba cậu mắc ung thư, gia cảnh lại khốn khó, không phải lỗi của bất kỳ một ai cả nhưng khi lần đầu đoạt được giải ảnh đế, khi dần có được tiếng nói và vị thế trong giới, cậu đã từng nghĩ đến việc đi tìm lại người đạo diễn năm đó.
Chỉ tiếc chuyện đã trôi qua hơn mười năm, đoàn phim trong phim trường thì vô số, cậu lại không biết tên người kia là gì, diện mạo thì thời gian trôi qua cũng đã thay đổi nhiều màbộ phim năm ấy cậu đóng cuối cùng lại không được phát hành.
Năm đó Trì Dung mười bảy tuổi, đã đóng phim nhiều năm, gặp đủ mọi loại đạo diễn nhưng vẫn chưa từng bắt gặp lại người đó. Có lẽ hắn đã rút khỏi giới, muốn tìm thì cũng chẳng khác nào là mò kim đáy bể.
Không tìm được chút manh mối nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT