Phong Tảo về đến nhà, suy nghĩ rất lâu. Anh cảm thấy mình sắp có một gia đình, vẫn nên chuẩn bị gì đó. Ví dụ như, điều quan trọng nhất bây giờ là tìm việc làm để nuôi gia đình.

Mặc dù ở Trùng tộc này anh không cần phải đi làm, nhưng trong xương tủy anh vẫn là một người Trái Đất. Anh muốn làm gì đó để nuôi gia đình.

Mở quang não, tìm kiếm và suy nghĩ hồi lâu, Phong Tảo cảm thấy rất nhiều công việc không phù hợp với mình.

Đột nhiên, anh thấy nơi làm việc của Tu Tư đang tuyển dược tề sư và y sư đi kèm. Ồ, mình có thể đến quân đội làm dược tề sư! Vừa kiếm được tiền, vừa có thể gặp Tu Tư. Hahahahaha, mình đúng là một người thông minh, à không, một trùng thông minh.

Vì gia đình của nguyên chủ làm kinh doanh dược tề, và cậu ta trước đây cũng học ngành này ở trường, còn có cả bằng dược tề sư. Hơn nữa, anh ở Trái Đất cũng học ngành này. Chẳng phải đây là một sự trùng hợp sao?

Phong Tảo cẩn thận xem thành phần của dược tề Trùng tộc. Anh tìm thấy hộp thuốc trong nhà, tỉ mỉ xem từng thứ một và phát hiện mọi thứ gần như tương tự với những gì anh đã học ở Trái Đất. Chỉ là lượng dùng của Trùng tộc sẽ tinh giản hơn, vì dược hiệu của chúng tốt nên không cần phối hợp nhiều loại dược tề mới có thể phát huy tác dụng.

Anh cất hộp thuốc đi, chống nạnh cười lớn. Hahahaha, quyết định rồi, mình sẽ làm dược tề sư!

………

Thời gian trôi qua thật nhanh. Sáng nay Tu Tư nói cậu tan làm vào khoảng giờ này, Phong Tảo thấy thời gian cũng gần rồi thì đi ra ngoài.

Sau khi kết hôn, các trùng cơ bản đều sống ở nhà của trùng đực, bởi vì trùng đực không thích di chuyển tổ. Thế nên họ thường ở trong cùng một ngôi nhà từ nhỏ đến lớn.

Tối qua, anh cũng đã bàn bạc với Tu Tư về việc cho thuê căn hộ mà cậu đã mua. Hơn nữa, căn nhà của Phong Tảo không chỉ ở vị trí tốt mà còn không xa quân đội, điều này cũng nhờ một phần vào gia đình của nguyên chủ có chút tiền.

Và nguyên chủ cũng đã giữ lại căn nhà này không bán đi, điều này đã giúp Phong Tảo, người đến sau, nhặt được một món hời lớn.

Sau khi ở nhà ăn chơi một ngày, Phong Tảo quyết định đi đón vợ tương lai của mình tan làm.

Nghĩ đến có chút phấn khích, đây là lần đầu tiên anh đi đón một nửa của mình. Anh không biết nên làm thế nào. Có phải mang theo một bó hoa thì tốt hơn không?

Trước đây anh xem phim cổ của Trái Đất thấy cả nam lẫn nữ đều thích tặng hoa, nên anh quyết định đi mua một bó hoa. Dù sao mua hoa thì sẽ không sai.

Tại cửa hàng hoa.

Nhân viên cửa hàng: “Chào mừng quý khách, xin hỏi ngài cần gì ạ?”

Ồ? A, trên người này không có văn trùng, là hoa của Thượng Đế, đây là một trùng đực. Nhân viên cửa hàng lập tức chỉnh trang lại dung mạo. Mình là một á thư, mà trùng đực đều thích á thư.

Á thư mặt mày tươi cười nói: “Thưa trùng đực đại nhân đáng kính, ngài cần loại hoa nào ạ?”

Phong Tảo nhìn khắp cửa hàng với đủ loại hoa rực rỡ, nhất thời hoa mắt. Anh chỉ có thể nhờ nhân viên cửa hàng giúp đỡ: “Thường thì tặng hoa cho trùng mình thích thì dùng loại nào?”

Cái gì? Tặng cho trùng mình thích? Chết tiệt, trùng nào may mắn thế nhỉ, lại được một trùng đực đáng yêu như vậy tặng hoa.

Nhân viên cửa hàng trong lòng có chút buồn bã nhưng vẫn giữ nụ cười trên môi: “Ngài xem, hoa hồng này rất thích hợp đấy ạ.”

Hoa hồng? Thì ra hành tinh này cũng có hoa hồng.

Phong Tảo vung tay lên: “Phiền cậu gói cho tôi 99 bông hoa hồng, ừm, gói cho đẹp một chút nhé.”

Trong lòng nhân viên cửa hàng thầm nghĩ: “Đúng là đồ trùng béo bở, trùng nào mà lại may mắn như vậy?”

Tiễn trùng đực đi, á thư đứng phía sau thầm khóc “Hu hu hu, sao tôi không gặp được một trùng đực tốt như vậy chứ? Vừa nãy trùng đực đó còn không thèm nhìn tôi lấy một cái. Rõ ràng tôi là một tiểu á thư đáng yêu mà, hu hu hu hu.”

Trên đường đi, Phong Tảo lái phi thuyền dân dụng, vui vẻ nhìn bó hoa bên cạnh. Bó hoa hồng rực rỡ này vừa nhìn là biết ngay đó là một trùng đang trong thời kỳ yêu đương.

Khoảnh khắc này, anh dường như đã thực sự chấp nhận sự thật mình là một con trùng, và ở đây, anh có một trùng mình thích. Một trùng khiến anh muốn lập gia đình ngay lập tức.

Tại cổng quân đội, một quân thư nhìn thấy trùng đực tay đang ôm bó hoa hồng.

Sau khi suy nghĩ một lúc, anh ta quyết định bước tới: "Thưa trùng đực đại nhân, ngài đến đón thiếu tướng tan làm ạ? Ngài có thể vào trong chờ." Nếu mọi người biết anh ta để một trùng đực đứng chờ ở cổng, có lẽ sẽ mắng chết anh ta mất.

Phong Tảo lấy lại tinh thần: “Có thể vào trong hả? Có làm ảnh hưởng gì không?”

Quân thư vội vàng xua tay: “Không đâu, người nhà đều có thể vào.”

Cứ như thế, Phong Tảo vui vẻ cầm bó hoa hồng đi vào, lập tức thu hút sự chú ý của mọi trùng.

【A, ghen tị chết trùng, kia hoa là đưa cho thiếu tướng sao? 】

【 Nếu không thì cậu nghĩ là tặng cậu à, đúng là mơ mộng hão huyền. Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha~】

【 Nghe nói là do Trung tướng Khắc Đạt tìm bạn đời cho Thiếu tướng đấy, hay lát nữa mình cũng đi xin Trung tướng giúp tìm một mối đi...】

【 Đi đi, đi cùng nhau. 】

Dựa theo địa điểm mà quân thư ở cổng vừa nói, Phong Tảo đã tìm thấy văn phòng của Tu Tư.

Trong văn phòng chỉ có một cấp dưới của Tu Tư ở đó.

Quân thư thân cận của Tu Tư là Arthur, khi thấy Phong Tảo đang đi đi lại lại ngoài cửa thì liền mời anh vào. Nói: “Thiếu tướng vẫn đang họp, ngài đợi một lát, chắc khoảng mười phút nữa là xong.”

Phong Tảo ngồi ngoan ngoãn trong văn phòng, “Được rồi, cậu cứ đi làm việc đi, tôi ngồi chờ là được.”

Arthur nhìn trùng đực trước mặt có chút căng thẳng, hắn rất ít khi tiếp xúc với trùng đực, nhưng nhìn Phong Tảo, hắn lại cảm thấy anh thật sự lễ phép và ngoan ngoãn, trong lòng không khỏi cảm thán thiếu tướng thật may mắn.

Phong Tảo đảo mắt khắp nơi đánh giá văn phòng của Tu Tư, cảm thấy thật đúng là giống hệt trùng kia, cứng nhắc và quy củ…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play