Lý Cảnh lại không biết trong lòng hắn đang tính toán gì, chỉ thấy ánh mắt oán niệm của Quản Tín liếc sang phía bên kia bàn, nhìn thấy túi giữ nhiệt đặt đó, lại ngửi được mùi thơm trong không khí, mắt sáng lên, đi dạo qua đó, “Đây là mấy người nói cơm Ứng Gia Đồng nấu à? Đúng là thơm thật đấy. Người đâu rồi? Sao để đồ ở đây mà chẳng thấy ai?”
Mọi người vội nói là cậu đi thay đồ hóa trang rồi.
Lý Cảnh gật đầu, ban đầu còn lo Ứng Gia Đồng về thủ đô một chuyến sẽ ảnh hưởng đến trạng thái quay phim, bây giờ xem ra, hắn đúng là lo hão rồi.
Việc đầu tiên sau khi quay lại là chuẩn bị lên diễn, trong lòng Lý Cảnh càng lúc càng hài lòng với diễn viên này, chỉ ngửi mùi thôi cũng thấy bụng hơi đói, không khách khí chút nào, duỗi tay xách một túi lên, “Tiểu Ứng còn khách sáo quá, xin nghỉ phép về mà còn mang đồ ăn cho chúng ta.”
Đám nhân viên xung quanh nghe xong mắt ai cũng sáng rỡ: “Cái này là mang cho chúng ta thiệt hả?!”
Lý Cảnh hơi sững ra, đáp tỉnh queo: “Không thì cậu ấy làm nhiều như vậy làm gì? Diễn viên chính thì ăn nổi bao nhiêu đồ mặn như này?”
Nghe xong thấy cũng có lý thật, mọi người thi nhau vươn tay nhỏ thèm khát về phía đống túi giữ nhiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT