Không biết Quản Tín moi đâu ra tin tức, chỉ biết là Ứng Gia Đồng thật sự biết nấu ăn.
Ban đầu chỉ vì túng thiếu, cậu nghĩ tự mình nấu ăn thì tiết kiệm hơn, sau đó lại nếm được cái thú vui trong đó, dần dần cậu bắt đầu thích cái cảm giác tự tay tạo ra điều kỳ diệu ấy.
Giống như đang diễn một vở kịch, hiệu quả cũng y chang.
Quản Tín tự ý dập máy, Ứng Gia Đồng cũng không biết liệu hắn có bày ra thêm trò hề gì nữa không. Ngày hôm sau cậu dứt khoát dậy thật sớm, đi chợ mua thức ăn, sau đó còn mượn bếp của khách sạn để nấu.
Cậu bận rộn trong bếp nửa ngày, lúc sắp nấu xong thì trùng hợp gặp anh đầu bếp phụ trách cơm hộp đi tới.
“Từ xa đã ngửi thấy mùi rồi, sư phụ, đây là đoàn phim nào đặt cơm mà thơm dữ vậy?” Vừa dứt lời, đầu bếp phụ trách cơm hộp bước vào, liền thấy Ứng Gia Đồng mặc đồ bếp trưởng đứng đó, ngẩn : “Cậu chạy tới nấu cơm từ bao giờ vậy? Đây cũng là phúc lợi ở khách sạn sao?”
Bị đùa một câu, Ứng Gia Đồng cũng không giận, chỉ nói là tay ngứa, muốn nấu chút đồ ăn. Anh đầu bếp cũng không hỏi thêm gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play