“Tôi không muốn sống nữa!”
Sau ba tiếng đồng hồ bật chế độ "đóng cửa miễn quấy rầy", điện thoại vẫn không hề động tĩnh, Bùi Kỳ An bực bội vứt cái chai Brandy rỗng sang bên, tê liệt ngã xuống sofa ở chỗ Giang Hàn Dật, sa sút hô lên.
Giang Hàn Dật chỉ liếc hắn một cái, tắt chiếc điện thoại vẫn rung liên tục từ đầu đến giờ, ánh mắt trống rỗng phụ họa theo: “Tôi cũng không muốn sống nữa.”
Hỏi thật, một tên độc thân từ trong bụng mẹ, trong mơ còn chưa từng được nắm tay cô gái nào, thì phải trả lời thế nào với đối tượng xem mắt đây? Rốt cuộc hắn đã bắt đầu chụp trộm ảnh người ta từ khi nào? Còn biến thái đến mức giữ kỹ ngần ấy năm?
Nếu không phải cha hắn đập bàn ra quyết định, hắn thậm chí đã định lật bài, nói cho đối tượng xem mắt bên ngoài dịu dàng bên trong khó đoán kia biết rằng—tất cả chỉ là do trợ lý của hắn muốn giải quyết khủng hoảng truyền thông mà bày ra màn kịch này thôi.
“Nếu không thì bỏ đi vậy.” Bùi Kỳ An nói, “Nam tử hán đại trượng phu, sao có thể vì chút chuyện cỏn con này mà trở mặt nói là trở mặt liền trở mặt chứ?”
“……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play