Giang Hoài Lộc chật vật nổi lên từ dưới nước, cô nắm lấy thành bể bơi ho sặc sụa không ngừng.
Cảm giác rơi xuống nước là gì, cảm giác khi tai ù ù đầy nước là gì, nước tràn vào mũi từng đợt là gì, chỉ sợ không ai hiểu rõ hơn cô lúc này.
Cô rất sợ chết đuối, rất sợ bị thương, rất sợ cái cảm giác tử vong sắp cận kề đó. Vừa rơi vào nước, không thể hít thở, cô liền cảm giác như chính mình đang đến rất gần cái chết. Cho nên, dù đã học bơi mấy ngày nay, sắc mặt cô vẫn trắng bệch, không có chút thần sắc nào.
Cô thật sự không hiểu, vì sao bản thân lại kém cỏi, nhát gan như vậy, đến bơi lội cũng không dám? Rõ ràng chỉ cần làm theo lời thầy dạy là sẽ không bị sặc nước, nhưng cô luôn hoảng loạn, rất sợ hãi nên hoàn toàn không thể làm được.
Rốt cuộc cô đang sợ cái gì chứ? Giang Hoài Lộc không hiểu nổi chính mình.
Một tiếng cười khẽ vang lên, đôi giày thể thao màu trắng dừng ngay cạnh cô.
Giang Hoài Lộc theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn thấy Giang Hoài Ninh đứng bên hồ bơi, dưới ánh sáng phản chiếu, góc nghiêng của chị ấy đẹp đến mức chói mắt.
Cô nghe thấy Giang Hoài Ninh hỏi:
“Em học mấy ngày rồi, sao vẫn chưa biết bơi vậy?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play