Cảnh sát sau khi nghe Nhậm Duyệt và Biển Lâm khai, đại khái đã hiểu rõ toàn bộ quá trình sự việc. Ông ta vốn dĩ không muốn mở miệng, nhưng sau khi Biển Lâm bị bắt, bộ quần áo dính đầy máu của ông vẫn còn để lại trong biệt thự. Cho dù có muốn giấu, cũng chẳng giấu nổi.
Trước khi rời đi, một viên cảnh sát nói: “Chúng tôi ở bên ngoài, nếu có chuyện gì cứ gọi chúng tôi bất cứ lúc nào.”
“Được, cảm ơn cậu.” Diệp Hồng Quang gật đầu với viên cảnh sát trẻ.
Chờ đến khi cảnh sát rời khỏi, không khí trong phòng mới thật sự dịu lại. Tần Tử Huyên nhìn người phụ nữ sắc mặt trắng bệch đang nằm trên giường bệnh, trong mắt thoáng hiện vẻ xót xa. Dù Nhậm Duyệt là vợ của Biển Lâm, nhưng chuyện giận cá chém thớt không phải việc bà có thể làm, huống hồ Nhậm Duyệt vốn dĩ chẳng có lỗi gì.
Bà kéo một chiếc ghế đến ngồi cạnh Nhậm Duyệt, nắm lấy tay người nọ. Chỉ là một hành động đơn giản vậy thôi mà khiến Nhậm Duyệt lập tức rơi nước mắt. Không ai hiểu rõ hai ngày qua bà đã phải trải qua những gì bằng chính bà. Đầu tiên là phát hiện người chồng sống bên mình suốt mười mấy năm đã ngoại tình trong thời gian dài, tiếp theo là bị chính tay người đó đâm một nhát dao. May mà bà kịp chạy thoát, gọi điện cầu cứu đúng lúc, mới giữ được mạng sống.
Cảm giác tuyệt vọng ấy, chỉ người từng trải qua mới hiểu được sâu sắc.
Tần Tử Huyên thở dài, đưa tay lau nước mắt cho Nhậm Duyệt, dịu dàng nói: “Đừng khóc nữa, loại đàn ông như ông ta bị bắt là đáng đời. Sau này chị và con phải sống cho thật tốt, nếu muốn yêu đương lại thì chúng tôi sẽ giúp tìm một người khác. Dù sao thì cũng sẽ tốt hơn tên cặn bã trước kia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play