Biển Lâm từ trong phòng đuổi theo ra, đi một mạch đến tận cổng lớn khu biệt thự. Lúc đi ngang phòng bảo vệ lại đúng lúc thấy bảo an ló đầu ra, ông ta lập tức lùi lại một bước, ẩn mình trong bóng tối. Biển Lâm không biết trông mình lúc này có phải cả đầu đầy máu, trông như ác quỷ hiện hình hay không, nhưng để tránh rủi ro, ông ta vẫn chọn cách ẩn nấp.
Cũng may bảo an không đa nghi, chỉ như thường lệ chào hỏi mấy câu. Giọng Biển Lâm so với bình thường không khác gì, ông ta đáp lời bảo an, thậm chí còn cười: “Đúng vậy, tôi ra ngoài có việc, tài xế đang đợi ngoài kia.”
Bảo an nghĩ thầm, ông chủ này thật sướng, ra ngoài có tài xế, trong nhà có người giúp việc, sống đúng là như tiên. Nhìn lại bản thân, đêm hôm khuya khoắt còn phải ngồi chòi gác bé tí làm việc, đúng là so với người ta chỉ tổ tức chết.
Bảo an thở dài, ánh mắt lại liếc Biển Lâm thêm cái nữa. Có thể là vì lơ là cảnh giác, Biển Lâm đã đi vào vùng sáng của đèn, khiến bảo an thoáng ngẩn người, đáy mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Chẳng lẽ hắn nhìn nhầm? Rõ ràng thấy trán Biển Lâm sưng một cục, trên mặt còn có vết máu?
Hắn lắc đầu nguầy nguậy, nhìn kỹ lại lần nữa thì chỉ thấy Biển Lâm vẫn bước đi bình thản, không có gì khác thường. Bảo an cười cười, tự nhủ chắc là đêm hôm khuya khoắt mình suy nghĩ lung tung, chắc tại mấy bộ phim hình sự xem nhiều quá rồi.
Biển Lâm không biết trong lòng bảo an nghĩ gì, ông ta liếc quanh tìm kiếm. Đèn đêm thực ra khá sáng, nhưng ông ta lại không thấy bóng dáng Nhậm Duyệt đâu cả. Bà ta bị hắn đâm một dao, dựa theo độ sâu của nhát dao và lượng máu mất thì với thể trạng phụ nữ như Nhậm Duyệt, không trụ được bao lâu nữa. Nhưng dù sống hay chết, ông ta đều phải tìm được bà ta và xử lý triệt để.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play