Liên tiếp mấy tiếng r*n rỉ vang lên bên tai, nhưng Phong Trì lại chẳng cảm thấy phiền, thậm chí còn thấy hơi thú vị.
Đáng thương đến mức chỉ có thể bị người ta túm gáy, làm một con mèo nhỏ bị nhìn mà không được ăn.
Thật sự thú vị.
Vì vậy, ly trà sữa kia – đến tận khi Trác Quang mặt mày rạng rỡ ra về – vẫn còn y nguyên. Kỷ Hoan âm thầm tính thời gian, lúc thì nhìn trà sữa, lúc lại ngó Phong Trì, luôn có cảm giác đối phương đang cố ý giày vò cậu.
Ngay từ lúc Phong Trì thốt ra câu “trà sữa trân châu đường đen ba phần đường”, tim Kỷ Hoan đã lỡ mất một nhịp, cứ tưởng hắn nghe thấy tiếng lòng mình, chứ sao lại trùng hợp nói đúng vị trà sữa mà cậu vừa nhắc? Ai ngờ một câu “đạo văn” của Trác Quang liền khiến Kỷ Hoan yên tâm trở lại.
Trà sữa trân châu đường đen ba phần đường vốn đâu phải mỗi cậu thích.
Cô sóc đó cũng cùng gu với cậu đấy thôi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play