Tống Thục Tĩnh nguyên hình là một con sóc, nhưng cô luôn nhất quyết không chịu thừa nhận. Trong mắt rất nhiều người, sóc đáng yêu biết bao, có cái đuôi xù to mềm mại, lúc gặm quả thông thì vừa ngốc vừa dễ thương. Nhưng trong mắt của chính loài sóc thật sự, chuyện đó đâu có buồn cười hay dễ thương như vậy.
Tống Thục Tĩnh ghét nhất là đôi má phồng siêu to của mình, với cả cái bộ răng chẳng cần làm gì cũng dài quá cỡ.
Cô vung tay đẩy cái gương nhỏ vừa đưa tới ra, la làng lên: “Không phải tôi! Tôi không xem, cất đi cất đi!”
Phong Trì: “……”
Phong Trì hết cách với cô nhân viên mê làm đẹp này, đành phải đặt cái gương nhỏ lại bàn. Cùng lúc đó, Kỷ Hoan – người cuối cùng cũng hồi thần lại sau cơn đau – ấm ức sắp phát khóc.
Trước mặt đột nhiên xuất hiện một con sóc, cậu cũng bị hoảng thật đấy được không? Nhất là cái con sóc ấy còn bị sốc đến mức méo cả mặt. Chưa kể, cậu còn bị ném đi! Nếu không phải Kính Chiếu Yêu đủ cứng, hôm nay cậu đã vỡ nát rồi!
Phong Trì nghe thấy gương nhỏ đang hừ hừ không vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play