Trong đầu chỉ toàn nghĩ đến bánh kem, Kỷ Hoan trông mong nhìn tiệm bánh cách đó không xa, đưa tay xoa bụng phẳng lì, thất thần. Cậu cũng không biết đến bao giờ mình mới có thể thoải mái ăn uống như người bình thường, tận hưởng mĩ thực trần gian.
Mà cậu lại càng không biết, có người đã âm thầm chuẩn bị để bắt đầu đút cậu ăn rồi.
Tấm biển quảng cáo trước cửa tiệm bánh kem càng lúc càng mờ nhòe theo bước chân Phong Trì và Thời Anh rời đi, Kỷ Hoan thở dài một hơi rồi rút người lại vào trong túi áo Phong Trì. Tiếng thở dài không lớn, nhưng lại vang lên rất rõ ràng trong tai Phong Trì, càng làm hắn kiên quyết hơn với ý định dẫn gương đi ăn bánh kem.
Về phần gương thì ăn bánh kem kiểu gì… trà sữa còn uống được, bánh kem chắc cũng không thành vấn đề nhỉ? Cùng lắm thì hắn dành chút thời gian giúp gương tắm rửa rồi sấy khô là được thôi.
Phong Trì và Thời Anh không mất nhiều công sức đã lần được dấu vết của Họa Đấu. Hai người đến khu trung tâm thương mại nơi hắn từng xuất hiện. Tầng tám có một tiệm ăn vặt chuyên bán món "nặng mùi", vụ cháy phát ra cũng từ đây. Dù ngọn lửa đã được dập tắt, nhưng cả cửa tiệm trông vẫn vô cùng thê thảm: lan can và bàn ghế cháy đen, ngã nghiêng trên nền đất, trong không khí vẫn lẩn khuất mùi khét nhàn nhạt.
Thời Anh chun mũi lại, khó hiểu nhìn Phong Trì: “Lão đại, anh có ngửi thấy mùi hôi không?”
Lời còn chưa dứt thì phía sau đã có một giọng nói chen vào: “Tiểu tử cậu cũng ngửi ra à? Chính là mùi phân đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play