Thời Anh cảm thán:
“Đông Xuyên càng sống càng quay đầu đi lùi.”
Còn học được cả trò hợp tác với Trịnh Quan, không biết người từng bị đánh đến mức quỳ xuống đất xin tha năm đó là ai nữa.
Đang cảm thán thì Trịnh Quan đã đi tới trước mặt. Trịnh Quan trông còn khá trẻ, nhiều nhất cũng chỉ khoảng bốn mươi. Diện mạo hắn và Trịnh Ngải thuộc hai kiểu hoàn toàn khác nhau, Trịnh Ngải thừa hưởng vẻ ngoài dịu dàng từ mẹ, còn Trịnh Quan thì có ngũ quan góc cạnh, nhìn qua chính khí mười phần, trông như kiểu người chính nghĩa.
Nhưng trong mắt Thời Anh, tên này chắc chắn chưa hài lòng với vị trí tổ trưởng hiện tại, thậm chí còn có dã tâm thay thế cả Phong Trì làm Cục trưởng Cục quản lý yêu quái — nhìn kiểu gì cũng thấy y như một phản diện điển hình.
Thời Anh khẽ nhếch khóe môi cười, hai má lúm đồng tiền hiện ra đáng yêu vô hại, gương mặt thì như thiên sứ, nhưng lời nói ra lại đủ sức dọa người chết khiếp:
“Ồ, Trịnh tổ trưởng cũng chịu xuống đây à? Thang máy đi lên tầng 23 chắc mệt lắm nhỉ? Chắc mất không ít thời gian rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT