Mà Kỷ Hoan lại không để ý, người đang vòng tay ôm eo cậu khẽ dừng lại, sau đó lặng lẽ đổi tư thế ôm thấp hơn một chút.
Hắn tưởng là cậu khó chịu.
Phong Trì mang theo gương nhỏ ra sảnh lớn, tiện tay lấy luôn máy sấy tóc của Tống Thục Tĩnh. Tống Thục Tĩnh còn chẳng thèm ngẩng đầu nhìn hắn, chỉ tùy tiện chỉ tay về một hướng rồi tiếp tục mắng xối xả tên hỗn đản dám dùng mấy đồng tiền trà sữa để tắm cho phụ kiện gương mấy nghìn tệ của cô. Trác Quang len lén hé ngón tay liếc nhìn bóng dáng Phong Trì đi qua, lão đại đúng là máu lạnh vô tình, chỉ để lại một bóng lưng lạnh lùng. Cứ như thể người khởi xướng vụ ngâm trà sữa kia chưa bao giờ là hắn vậy.
Trác Quang còn đang thở dài, thì thoáng cái, qua kẽ ngón tay, hắn liền trông thấy lão đại “thay mặt”.
Hắn đờ mặt thả tay xuống, Tống Thục Tĩnh đang mỉm cười nhìn hắn.
Trác Quang: “……”
Phong Trì dùng khăn lông mềm lau khô chiếc gương, rồi lặng lẽ nhìn chấm đen nhỏ trong gương. Khăn có thể lau khô nước trên người cậu, nhưng lại không thể làm khô quần áo, đành phải dùng máy sấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT