Đào Ngột bỏ trốn chưa được bao lâu đã bị bắt lại, bầu không khí trong Cục quản lý yêu quái lập tức thả lỏng, ai nấy đều mang dáng vẻ thong thả nhàn nhã. Trác Quang vắt chéo chân, vừa cắn hạt dưa vừa nhìn Đào Ngột sáng sớm đã xuất hiện bên tiệm cơm nhỏ sát vách để giúp đỡ. Từ cửa sổ bên này nhìn sang vừa đúng có thể thấy rõ động tĩnh bên đó. Mặt Đào Ngột vẫn còn sưng, hôm qua bác Trần vừa thấy hắn còn giật mình. Hôm nay thì khá hơn rồi, bác Trần còn đưa cho hắn một phần bánh rán, cháo và quẩy.
Đào Ngột ăn đến mức miệng đầy tương.
Trác Quang đung đưa chân, mặt mày phơi phới: “Bác Trần đúng là người tốt, tôi còn nhớ hồi trước ông ấy cũng hay mua bánh rán cháo quẩy cho tôi.”
Vừa dứt lời, cửa lớn bị đẩy ra, Phong Trì đi vào. Vừa thấy hắn, mắt Trác Quang lập tức sáng lên, giơ tay chào: “Lão đại! Hôm qua tôi cùng cô bé tiệm trà sữa đi dạo chợ đêm tiện tay mua ít đồ cho chị dâu, để trên bàn làm việc của anh rồi đấy!”
Chị… dâu?
Đám người Tống Thục Tĩnh đồng loạt quay sang nhìn về phía này. Tống Thục Tĩnh nuốt hạt đang ăn dở, mặt mày kinh ngạc: “Lão đại, anh từ bao giờ có người yêu thế? Chị dâu tụi em trông thế nào? Xinh không? Là yêu quái à? Bao nhiêu tuổi? Giờ đang ở đâu? Làm nghề gì? Hay để tụi em dùng chút đặc quyền đưa cô ấy vào Cục quản lý yêu quái luôn đi? Cuối cùng cũng có một cô gái để tâm sự cùng em rồi!”
Hai anh em Thời Cửu – Thời Anh cũng đầy vẻ tò mò, ánh mắt dán lên người Phong Trì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play