Trần Đan Uẩn tay trái cầm ly cà phê đen nhấp từng ngụm, tay phải chườm đá lên má bị đánh tới bầm mặt.

Ảnh sáng nay gã bị cái tên đáng chết An Thần đó đánh đã lan truyền khắp mạng.

Chỉ còn hai ngày nữa là tham gia chương trình truyền hình thực tế, đám người ngoài kia đang hóng trò cười từ gã. Gã phải tranh thủ làm cho cái mặt sưng xẹp xuống trước khi lên hình.

Trần Đan Uẩn hỏi: “Anh Uông, chương trình ‘Cùng Nhau Xuất Phát’ sắp công bố chính thức rồi nhỉ?”

Uông Lượng đang xử lý công việc, nghe vậy thì đặt chiếc iPad xuống.

Anh ta cầm điện thoại, mở Weibo rồi chiếu lên màn hình máy tính, nói: “Tám giờ tối công bố. Còn hai phút nữa thôi.”

Tâm trạng Trần Đan Uẩn bỗng tốt lên chút ít, nói: “Đến khi ghi hình, nhất định tôi phải tạo quan hệ thật tốt với Họa Thần, phải khiến cậu ta thích tôi mới được.”

Uông Lượng thở dài: “Cậu đừng cứ mơ tưởng đến Tô Họa Thần mãi. Người ta chưa từng có biểu hiện gì là thích cậu cả. Thay vì vậy, lo để tâm tới An Thần nhiều hơn đi. Trước còn tử tế với cậu ta, dạo gần đây thì sao lại thay đổi vậy?”

Trần Đan Uẩn cau mày: “Đừng nhắc đến thằng đó với tôi. Một tên nhà giàu mới nổi thì có gì mà xứng với tôi chứ. Nếu không phải tại thằng đó có tiền, tôi đã chẳng thèm để mắt tới. Đợi tôi tiếp cận được mục tiêu mới rồi, lập tức cho thằng đó vào thẳng danh sách đen luôn.”

Uông Lượng hỏi: “Mục tiêu mới là ai cơ?”

Trần Đan Uẩn đáp: “Biết tập đoàn Phó thị không.”

Uông Lượng nói: “Dĩ nhiên là biết. Tập đoàn thuộc top mười toàn cầu, công ty con trải khắp mọi lĩnh vực.”

“Đại thiếu gia Phó Kỳ Niên điều hành toàn bộ tập đoàn Phó thị. Nhị thiếu Phó Khiêm Tầm quản lý Tập đoàn An thị mà mẹ để lại, trong đó có công ty giải trí Gia Tinh là một chi nhánh.”

“Cậu định nhắm vào hai người đó à? Tôi khuyên cậu từ bỏ đi. Đại thiếu gia tính cách lạnh lùng, vui buồn không lộ ra mặt, ghét nhất mấy trò mưu mô thủ đoạn.”

“Trước có đối tác từng chuốc say con gái rồi đưa lên giường anh ta, kết quả bị anh ta cho vào danh sách đen, cạch mặt luôn, không hợp tác nữa.”

“Các đối tác khác thấy vậy cũng quay lưng, chưa tới nửa năm công ty đó phá sản. May là anh ta làm việc vẫn có nguyên tắc.”

“Còn Nhị thiếu thì ngược lại, nổi tiếng ngông cuồng vô sỉ, không có phong độ, thích cười cười mà đưa đối thủ xuống đáy, đúng kiểu lưu manh thương trường điển hình.”

Trần Đan Uẩn lắc đầu: “Anh mới biết một mà chưa biết hai. Phó gia đâu chỉ có hai người con, còn một Tam thiếu nữa. Có điều Phó gia giấu kỹ quá, giới ngoài gần như không ai biết.”

Uông Lượng kinh ngạc hỏi: “Phó gia còn có Tam thiếu? Thông tin này có đáng tin không thế?”

Trần Đan Uẩn đáp: “Là Tổng giám đốc Vương nói với tôi. Trước đây Chủ tịch Phó từng đi dự tiệc, ông ấy gọi video cho gia đình, trong màn hình có ba đứa nhỏ. Lúc đó, bảo mẫu trong video gọi một đứa là Tam thiếu gia.”

“Sau đó tôi tìm hiểu, biết cậu ta tên là Phó Thanh Hòa. Nghe nói sinh ra đã yếu ớt, sức khỏe không tốt, nên ít khi ra ngoài.”

“Một người từ nhỏ đã được bao bọc, ít tiếp xúc với xã hội, chắc chắn tính cách sẽ đơn giản. Chỉ cần tôi tiếp cận được, dẫn dắt khéo một chút để cậu ta phải lòng tôi, đến lúc đó muốn lấy tài nguyên của Phó gia chẳng phải dễ như trở bàn tay sao.”

Uông Lượng nghe mà cảm thấy chẳng đáng tin chút nào. Dù cho Tam thiếu kia thật sự đơn thuần, chẳng lẽ người nhà Phó gia cũng dễ qua mặt như thế, họ mà để yên cho Trần Đan Uẩn lợi dụng cậu ta à?

Huống hồ đến cả mặt mũi người ta trông thế nào cũng chưa biết, định tiếp cận kiểu gì chứ?

Chi bằng nhân lúc An Thần còn tình cảm, ráng moi thêm chút tài nguyên từ cậu thì hơn.

Uông Lượng khuyên: “Chuyện Tam thiếu để sau hẵng tính. Trước mắt cậu cứ giữ chặt An Thần cho tôi. Dù không thích thì cũng diễn cho ra vẻ.”

“Cậu còn cần cậu ta. Nhỡ một ngày cậu ta thật sự tuyệt vọng, đến lúc đó cậu muốn khóc cũng không kịp đâu.”

Trần Đan Uẩn hơi đắc ý nói: “Yên tâm, chuyện này tôi có chừng mực. Cậu ta yêu tôi đến mức khắc cốt ghi tâm. Tin không, dù hôm nay không giao được biệt thự, thì mấy hôm nữa cậu ta cũng sẽ tự kiếm cớ để mang tận tay cho tôi thôi.”

“Giống như lần này, suất khách mời chương trình truyền hình thực tế, tôi chỉ mới hé lời là muốn tham gia, lập tức cậu ta đã giúp tôi chốt chỗ luôn rồi.”

Về điểm này thì Uông Lượng cũng phải công nhận An Thần thích Trần Đan Uẩn là điều ai nhìn vào cũng thấy rõ. Bình thường tặng xe, tặng tài nguyên, đổ tiền vào Trần Đan Uẩn không ít, sơ sơ cũng đã cả trăm triệu.

Dù hôm nay An Thần có ra tay đánh Trần Đan Uẩn, mọi người vẫn ngầm cho rằng chắc là đổi chiêu theo đuổi thôi.

Cũng chính vì vậy, Uông Lượng mới nhắc gã nên biết quý trọng, một cây rụng tiền như thế kiếm đâu ra. Hơn nữa An Thần đâu phải kém sắc, chỉ tiếc Trần Đan Uẩn lại không ưa cái mác phú nhị đại nhà giàu mới nổi kia.

Khuyên mãi không nổi, Uông Lượng đành lắc đầu: “Mong là cậu thật sự nắm chắc mọi thứ trong lòng bàn tay.”

Đúng lúc đó, đồng hồ điểm tám giờ. Uông Lượng làm mới lại trang điện thoại, màn hình TV cũng lập tức cập nhật theo.

Tài khoản weibo chính thức của [Cùng Nhau Xuất Phát 4] vừa đăng bài mới, chính thức công bố danh sách khách mời cố định cho mùa bốn.

Dù trong lòng chắc chắn mình có tên, nhưng Trần Đan Uẩn vẫn muốn tận mắt xác nhận. Đợi chút nữa còn lấy tài khoản Weibo của gã chia sẻ lại bài viết để tranh thủ hâm nóng tên tuổi.

Thế nhưng nhìn hết hàng dài tên khách mời, hoàn toàn không thấy tên gã đâu, ngược lại lại thấy một cái tên không nên xuất hiện ở đó.

Sắc mặt Trần Đan Uẩn lúc thì tái, lúc thì trắng bệch, rồi chuyển sang xanh mét, cuối cùng tức đến mức hét toáng lên: “An Thần cái đồ không biết xấu hổ, dám cướp mất suất của tôi.”

Hai ngày sau, [Cùng Nhau Xuất Phát 4] chính thức phát sóng trong sự mong đợi xen lẫn mắng chửi của khán giả.

Chương trình này từ trước đến nay đều theo hình thức phát sóng trực tiếp xen kẽ bản dựng hậu kỳ chỉn chu. Mỗi khách mời đều có hai PD đi theo, một người vác máy quay để ghi hình, người còn lại phụ trách ghi chép lại các khoảnh khắc quan trọng phục vụ cho việc hậu kỳ.

Lúc này là bốn giờ rưỡi sáng, thời điểm mà người ta ngủ ngon nhất.

Hai PD phụ trách theo sát An Thần đang tiến tới phòng 805.

Tiểu Tĩnh cầm thẻ phòng, mặt đầy lo lắng: "Anh Lữ à, mình cứ mở cửa đi vào thế này thật sự ổn chứ?”

Đáng lý ra An Thần không nằm trong danh sách khách mời kỳ này. Nhưng ngay sát ngày lên sóng thì lại đột ngột được thêm vào.

Hai người họ đúng là xui tận mạng, bắt thăm lại trúng phải quay An Thần.

Ai mà chẳng biết tính tình An Thần nổi tiếng là tệ.

Trước từng có vụ An Thần chửi trợ lý ngay tại khách sạn đến mức cả tầng bị đánh thức, trợ lý gục khóc tại chỗ, suýt nữa thì trầm cảm.

Mà lý do chỉ vì trợ lý nhắc giờ phỏng vấn sắp tới.

Còn có lần, cơm đoàn phim đặt không hợp khẩu vị, An Thần mắng nhân viên hậu cần đến mức người ta phải nghỉ việc luôn.

Những chuyện kiểu đó kể không hết.

Giờ thì trời còn chưa sáng phải xông vào phòng gọi dậy, quay cận mặt lúc chưa trang điểm, cả hai đều lo An Thần sẽ nổi giận đập máy quay mất.

Tiểu Lữ xoa trán thở dài: “Dù có vấn đề cũng phải quay thôi. Không nghe đạo diễn nói à, càng quay cận mặt, càng khiến An Thần nổi đóa thì đạo diễn càng khoái.”

Đạo diễn chỉ quan tâm đến rating, cầu mong khách mời càng gây chuyện, càng cãi vã càng tốt. Chỉ khổ cho mấy người làm thuê như họ.

Hai người đành nhận mệnh, hít sâu một hơi như sắp ra trận, mở cửa phòng và khởi động máy quay livestream.

Rón rén lần theo vách tường bật đèn, ánh sáng bừng lên, chiếu rõ An Thần đang nằm ngủ say trên giường.

[Fan cũ đây, cắm chốt từ đầu, cuối cùng cũng đến giờ rồi.]

[Nghe nói cái đồ tiểu tiện An Thần kia cũng tham gia, tôi phải xem thử cậu ta lại định bày trò gì nữa đây?]

[Showbiz hết người rồi à? Đến loại mặt dày mất nết thế này mà cũng mời được, chương trình này toang thật rồi.]

[Người nằm trên giường chắc là An Thần đó, còn đang ngủ ngon lắm, lại một màn đột kích quen thuộc của ekip.]

[Chuẩn bị tinh thần đi, gương mặt nổi điên của An Thần sắp lộ diện rồi. Tôi tự bỏ tiền thuê mười tài khoản PR để chửi cậu ta luôn.]

Chương trình truyền hình thực tế [Cùng Nhau Xuất Phát] cũng từng giở trò phá giấc ngủ người khác giữa đêm như thế này trong mùa hai.

Hôm đó, các khách mời vừa bay đường dài về, mới chợp mắt được hai ba tiếng đã bị gọi dậy. Người nóng tính thì nổi cáu ngay tại chỗ, người hiền hơn thì mặt mày u ám, vì chưa tỉnh ngủ nên chẳng ai giữ được nụ cười giả tạo như thường lệ.

Đặc biệt là lúc chưa trang điểm, một số ngôi sao vốn không nổi bật lắm nếu không có lớp phấn son hỗ trợ, nên bình thường họ rất hạn chế để mặt mộc lên hình.

Nhưng đó lại chính là điều ekip chương trình muốn, những khuôn mặt cau có khó chịu, mới tạo được drama gây sốt.

Màn mở đầu quen thuộc này khiến fan lâu năm lập tức hiểu ngay ekip đang muốn làm gì.

Ai cũng trông chờ xem An Thần có nổi nóng không, cũng có người hóng gương mặt mộc xấu xí của cậu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play