Nàng đương nhiên không hay biết, mỗi một câu nàng khen ngợi Chu tiểu thư, rơi vào tai nam nhân kia, lại càng khiến hắn – kẻ không hộ tịch, chen chân vào giữa – trở nên không thích hợp đến cực điểm. Nam nhân tự nhiên chẳng mấy hài lòng việc nàng cứ mở miệng là gieo rắc lửa ngầm như vậy.
Vân Kiều Kiều hoàn toàn chẳng hay biết nông sâu, trong lòng còn mơ tưởng một ngày kia có thể trở thành Tề vương phi.
Thời gian chớp mắt đã sang tháng Tám, kỳ thi Hương năm thứ hai mươi niên hiệu Phong Vũ đã đến. Vô số học sinh từ khắp quận Sở Châu đổ dồn về tỉnh thành, các loại biến cố cũng liên tiếp phát sinh, sơn tặc ẩn hiện nơi rừng sâu, thậm chí còn có tửu quán đen giương móng vuốt về phía những học sinh lẻ loi. Vì vậy, khắp các huyện thành đều tăng cường phòng hộ, bảo đảm an toàn cho học sinh.
Vân Tang thì lại chẳng có trở ngại gì, y một thân một mình đi đến tỉnh thành. Đối với cảnh tượng đông đúc nơi đây, y sớm đã quen thuộc, nhưng người Vân gia đi theo lại bị dọa cho trợn mắt há mồm – chí ít có đến hai, ba nghìn người, mà toàn là thần đồng tinh anh các nơi, từ nhỏ được gia tộc nuôi dưỡng, hưởng thụ tư thục, thưởng quà khai giảng, môi trường đọc sách tràn đầy ưu đãi.
Còn Vân Tang bất quá chỉ là con một hộ nông dân, từ nhỏ đến cả một đứa thư đồng cũng không có, nay lại phải cạnh tranh với những người này để giành lấy hơn một trăm suất danh sách – cuộc tranh đấu này há có thể xem là dễ dàng?
Khác hẳn thi viện , kỳ thi Hương quy mô càng lớn. Tất cả khách điếm xung quanh trường thi đều đã chật kín người, chen chúc không dứt toàn là học trò và người nhà bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT