Y đang nhìn dưới đại đường , nơi các học sinh đang tụ tập khoe khoang, mượn thơ ca để giao hữu, nhân đó tiện đường trao đổi tin tức; y cũng đang nhìn một đám nhân tài tụ hội, các thiếu niên có thân phận, tài học và khí chất hơn người tề tựu đông như cá vượt sông. Trong số đó, người từng đứng bảng nhị trong viện thí lần trước – Trương công tử ở huyện An – cũng có mặt, lúc này đang bị vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt.
Nghe nói vị Trương thiếu niên này sớm đã nổi danh, tuy toán thuật không quá xuất sắc, nhưng thi phú lại cực kỳ xuất chúng, thầy dạy lại là một vị quan trong triều đình, có thể nói là xuất thân từ danh gia, hoàn toàn khác biệt với Vân Tang – một kẻ chân đất đổi đời, không người chống lưng phía sau. Lần này thi Hương, đối phương rõ ràng có chuẩn bị mà đến, xem bộ dạng xoa tay hăm hở, nóng lòng muốn thử sức.
Tiêu Hằng theo ánh mắt Vân Tang nhìn lại, rất nhanh liền hiểu, biết đây là đối thủ mạnh của kỳ thi Hương lần này. Hắn bóp nhẹ vai thiếu niên, an ủi: “Hắn đi Dương Quan đạo của hắn, ta đi cầu độc mộc của ta, ngươi chớ có áp lực trong lòng.”
Hắn chẳng phải cho rằng thiếu niên kém cỏi, mà là hiểu rõ thi Hương chỉ chọn hơn trăm người, không cần thiết so đo hơn thua nhất thời, trái lại còn khiến lòng dạ rối loạn.
Vân Tang gật đầu, tỏ ý đồng tình.
Chẳng bao lâu sau, đến ngày mồng chín tháng Tám – trận đầu kỳ thi Hương chính thức bắt đầu. Ngày mồng tám, người nhà Vân gia đã khẩn trương cùng y vào thành từ cửa Đông Nam, tận mắt tiễn Vân Tang xếp hàng vào trường thi, tiến hành điểm danh và kiểm tra toàn thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT