Thiếu niên nọ chậm rãi bước vào thau tắm, mái tóc dài buông xõa, không còn bó buộc, rủ xuống bờ vai và lưng. Nước da trắng bệch, phản chiếu ánh sáng mờ mờ như ngọc, đôi mắt thăm thẳm như đêm khuya, môi tuy nhợt nhạt nhưng dưới làn hơi nước lượn lờ lại thấp thoáng nét hồng. Bàn tay thon dài nâng lên một quyển sách.
Tiêu Hằng lễ độ nghiêng người tránh đi.
Mãi đến non nửa canh giờ sau, đợi Vân Tang tắm gội xong xuôi, thau nước được khiêng ra ngoài, hắn mới quay trở lại.
Người vừa tắm xong, tóc Vân Tang vẫn còn rủ ướt, y khoác lại áo lót trắng cùng trường sam, toàn thân toát lên một mùi hương nhẹ tựa như cỏ cây thuốc quý trời sinh.
Khi hai người nằm cùng giường, suốt đêm không hề trò chuyện. Tiêu Hằng để ý thấy thiếu niên kia vẫn luôn đọc sách, mãi đến khi tiểu đệ y gọi vọng ngoài cửa: “Tang ca, ca ngủ rồi sao? Có phải đang vụng trộm đọc sách không đó?”
Lúc này thiếu niên mới lãnh đạm đáp lời, khép sách lại, đồng thời nhắm mắt, chỉ chốc lát đã chìm vào giấc ngủ. Tiếng hô hấp đều đặn và rất khẽ, khiến Tiêu Hằng vốn mới lần đầu ngủ cùng người lạ, lẽ ra nên trằn trọc cả đêm, cũng dần dần nhắm mắt theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT