“Nhìn tôi kiểu gì thế?” Phó Trạm nhướng mày, giọng cười khẽ như đang dụ dỗ. “Tôi còn có thể lừa cậu sao?”
Đám nam nhân này, vĩnh viễn là kiểu chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Phó Trạm cũng vậy. Tuy có chút xấu bụng, nhưng kỹ năng che giấu chột dạ lại đặc biệt cao siêu. Nếu Tưởng Lăng thật sự là chó, thì rất có thể… cậu đã tin rồi.
Cứng rắn không được thì mềm mỏng, chiêu này thử lần nào cũng hiệu nghiệm.
Tưởng Lăng bắt đầu "uông" đầy đáng thương, giọng điệu mềm nhũn: “Ngẩng ô… Ngẩng ô…”
Cậu ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy khao khát, nhìn Phó Trạm như thể hắn chính là toàn bộ thế giới. Hai móng vuốt trượt xuống rồi lại cố chấp bám chặt lấy áo, chân sau nhỏ bé liên tục đạp đạp, không cam lòng buông tha.
Một cục cưng vừa đáng yêu, vừa đáng thương, lại còn ánh mắt rưng rưng Phó Trạm cuối cùng cũng không nỡ dằn lòng.
Hắn bế bổng Tưởng Lăng lên, tay nhẹ xoa lớp lông mềm như bông tuyết, bất đắc dĩ mà cưng chiều: “Được rồi được rồi, còn rầm rì nữa là tôi tưởng mình là ác nhân tội ác tày trời mất. Đi thì đi, mang ngươi theo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play