Chút phản ứng này thôi mà đã đủ để Vương Chí Huân mặt mày hớn hở như trúng số. Chỉ cần được Phó Trạm nhớ đến, sau này ra ngoài ăn chơi, đánh bài, bàn chuyện, hắn đều có thể chen một chân vào.
Tưởng Lăng lặng lẽ ngồi trên đùi Phó Trạm, một đôi mắt tròn đen lấp lánh như thấu suốt mọi chuyện. Biểu cảm hăng hái của Vương Chí Huân, cậu đều thu hết vào đáy mắt.
Nếu cậu nói được tiếng người, chắc chắn đã tranh thủ vuốt mông ngựa một bài dài: nào là “kim thương bất đảo”, “một đêm bảy lần”, rồi “dũng mãnh vô song”… Nói tới mức Phó Trạm mặt đỏ tai hồng, tinh tẫn nhân vong đều không thành vấn đề.
Chỉ tiếc, cậu bây giờ không nói được. Nhưng cậu vẫn có thể giúp đánh bài!
Có sự "góp công" của cún con tròn vo thông minh, bài trong tay Phó Trạm như được ông trời sắp xếp, từng lá một lần lượt hoàn mỹ lật ra.
Tưởng Lăng mắt cũng sáng lên.
Ngay lúc không khí như ngưng lại, cửa phòng bị gõ nhẹ hai tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT