Ngô Minh Lượng ngồi phịch xuống ghế, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, không còn chút máu.
Dù trước đó đã mơ hồ đoán được phần nào sự thật, nhưng khi đích thân nghe toàn bộ chân tướng được phơi bày từ miệng em trai mình… thì cú sốc ấy vẫn quá sức chịu đựng với ông.
Ngô Minh Lượng run rẩy vươn tay, nắm chặt lấy bàn tay vợ, nước mắt chảy dài từ hốc mắt đỏ hoe. Người đàn ông từng lăn lộn gần nửa đời giữa gió sương giờ đây lại bật khóc không thể kìm nén nổi.
Tiếng nức nở của ông làm Ngô Vĩ bừng tỉnh. Tấm màn u mê vừa rồi trong đầu hắn bị ai đó mạnh tay xé toạc, hiện lên trước mắt là khuôn mặt vặn vẹo đau đớn của anh trai và chị dâu.
Ngô Vĩ khựng lại, ký ức vừa rồi ùa về như thủy triều. Khi hắn nhận ra mình đã vô thức thốt ra những gì, sắc mặt lập tức thay đổi, lao tới ôm chặt chân Ngô Minh Lượng, cuống quýt kêu lên:
“Không phải đâu anh ơi… em mơ thấy ác mộng thôi! Em nói linh tinh đấy!”
“Nói linh tinh?” Trì Bạch lạnh giọng cười khẩy, hoàn toàn không ngờ vào đến nước này mà Ngô Vĩ vẫn còn mặt mũi bịa chuyện. Hắn vốn định để Ngô Vĩ trực tiếp đối mặt với vong hồn bé gái đã theo hắn suốt 11 năm, nhưng khi nhìn thấy đôi vợ chồng Ngô Minh Lượng, lại nhẫn nhịn nuốt xuống cơn giận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play