Không khí dường như ngưng lại trong một khoảnh khắc.
Ngô Vĩ nhìn gương mặt trẻ tuổi còn lộ vẻ non nớt của Dung Kính, định quay đi nhưng ánh mắt đen láy của đối phương như mang theo một lực hút vô hình, khiến hắn có cảm giác cả người sắp bị cuốn vào.
Giữa trán hắn vốn đã lau khô mồ hôi, vậy mà giờ lại rịn ra một lớp mồ hôi lạnh mỏng. Mất vài giây mới đè xuống được trái tim đang đập loạn, hắn miễn cưỡng kéo cong khoé môi, cười gượng:
“Tôi là em trai của anh ấy, cũng là chú của con gái anh ấy. Tôi giúp đi tìm đứa nhỏ chẳng phải rất hợp lý sao? Dung đại sư thấy có gì lạ à?”
“Không có gì, tôi còn nhỏ, hỏi vậy thôi chứ cũng không có ý gì đặc biệt.” Ánh mắt Dung Kính rời khỏi mặt hắn, dừng lại thoáng một giây nơi bả vai rồi mới thu về.
“Vậy à,” Ngô Vĩ lại cười, thuận miệng hỏi tiếp:
“Dung đại sư nhìn trẻ thế, chắc mới tốt nghiệp cấp ba? Đã học xong đại học chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT