Trong phòng, Giang Miên ôm điện thoại lăn lộn trên giường, nhìn thần tượng nhảy nhót rực rỡ trên sân khấu mà phấn khích đến mức không thể kiềm chế được, hết lăn bên trái lại lăn sang phải. Cùng lúc đó, ở bên ngoài phòng ngủ, Hứa Diệc đang lặng lẽ bước vào một căn phòng bệnh cao cấp ở tầng cao nhất của một bệnh viện tư nhân.
Một đêm nhanh chóng trôi qua trong yên ổn.
Sáng hôm sau, ánh nắng sớm xuyên qua rèm cửa sổ, rọi vào căn phòng ngủ ấm áp. Trên giường, Giang Miên đang ngủ rất say, nằm dang tay dang chân thành hình chữ đại, trông chẳng chút phòng bị.
Vì tư thế ngủ quá thoải mái, vạt váy ngủ mỏng tang bị kéo xộc xệch, để lộ một mảng da thịt trắng như tuyết ở đùi. Quai váy trên vai cũng trượt xuống, để lộ phần xương quai xanh mảnh khảnh cùng đường cổ dài thanh tú, tạo nên một vẻ quyến rũ không cố ý mà đầy mê hoặc.
Hứa Diệc đứng bên mép giường, yên lặng quan sát một lúc lâu. Mãi đến khi nghe Giang Miên khẽ “ưm” hai tiếng, có vẻ như sắp tỉnh dậy, anh mới tiến lại gần, nhẹ giọng gọi:
“Cô Giang, cô Giang?”
“Trời sáng rồi, đến giờ ăn sáng rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT