Cuối cùng, Giang Miên cũng tìm được một ổ cắm thích hợp cho Hứa Diệc ở bức tường ngoài phòng ngủ của cô.
Trước đó, cô đã dẫn anh đi xem hết tất cả các ổ điện trong thư phòng, bếp và phòng khách, nhưng người đàn ông này luôn có đủ lý do trời ơi đất hỡi để từ chối: nào là “vị trí không phù hợp”, nào là “không đảm bảo hiệu suất nạp điện”, vân vân và mây mây…
Nếu như đến cái ổ cắm cuối cùng này mà anh ta vẫn chê bai, Giang Miên thật sự nghiêm túc nghĩ đến chuyện… để mặc anh ta tự sinh tự diệt.
Chỉ là, khi cắm xong nguồn điện vào ổ, cô lại hơi chần chừ.
Đứng trước mặt Hứa Diệc – người cao hơn cô gần cả cái đầu – Giang Miên không khỏi nuốt nước bọt. Ngay cả việc với tới bả vai anh thôi đã là cả một nỗ lực. Cô thở dài trong bụng: không hiểu mấy người thiết kế AI quản gia kiểu gì, cho cao tận trời xanh mà lại không trang bị chức năng tự động nạp điện. Người dùng thấp bé như cô chẳng lẽ mỗi lần sạc lại phải bắc thang?
Cô bảo Hứa Diệc đứng thẳng dựa lưng vào tường, sau đó quay vào phòng khách lôi một chiếc ghế nhỏ tới, đứng lên, đưa tầm mắt ngang hàng với anh, nhẹ nhàng cắm dây sạc vào khe nhỏ bên cổ anh.
Hơi thở ấm áp phả vào tai anh thoáng chốc, rồi nhanh chóng rút đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play