Từ bồn rửa mặt đến mép bàn ăn, Giang Miên đi tới đâu thì Hứa Diệc cũng lặng lẽ theo sát tới đó. Quả thật là kiểu mẫu người máy quản gia điển hình — luôn sẵn sàng chờ lệnh, như thể đã được lập trình sẵn hành vi từ trong cốt lõi hệ thống, khiến cô nhớ lại chuyện ban sáng mà xấu hổ muốn chết.
Không đúng… Hắn là người máy, xấu hổ cái gì chứ? Từ đầu đến cuối, người đỏ mặt cũng chỉ có mình cô.
Nghĩ tới đây, Giang Miên như bừng tỉnh đại ngộ, liền không còn gánh nặng tâm lý nữa, an tâm thoải mái ngồi xuống chiếc ghế mà Hứa Diệc vừa kéo ra cho mình.
Trên bàn ăn bày vài chiếc bánh bao hấp ướt át, một ly sữa bò nóng và một bát cháo trắng bốc hơi nghi ngút.
Cô gắp một chiếc bánh lên, dưới ánh đèn vàng ấm áp, có thể thấy rõ phần nhân bên trong lớp vỏ mỏng mềm mịn. Cắn một miếng, nước súp bên trong tràn ra, hương vị tươi mới ấm nóng lan khắp vị giác khiến Giang Miên hài lòng đến mức gương mặt cũng hiện rõ sự thỏa mãn.
Hứa Diệc đứng bên cạnh nhìn cô nhai nhóp nhép như một chú mèo nhỏ, ánh mắt anh khẽ tối lại.
Ăn hết ba cái bánh bao, uống thêm vài ngụm cháo, Giang Miên xoa bụng, nhìn hai cái bánh còn thừa lại, do dự một lát cuối cùng vẫn nhịn đau quay mặt đi, nói với Hứa Diệc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT