Từ Thanh Tùng viện đến Nguyệt Hằng cư vốn không xa, nhưng Trình Lệnh Tuyết lại đi chậm như một chú ốc sên, lê từng bước chậm rì rì, vậy mà vẫn mất hơn mười lăm phút.
Khi tới được bên trong khu vườn, công tử vẫn như cũ ngồi ngay ngắn bên cửa sổ, an tĩnh đọc sách. Nàng bước chân thật nhẹ, trong lòng âm thầm lẩm nhẩm: “Hắn không thấy ta, hắn không thấy ta…”
Nhưng mới vừa bước vào hành lang dưới hiên ——
“Trúc Tuyết.”
Chỉ là một câu gọi nhẹ, bình đạm như nước, giống hệt như mỗi lần trước đây. Vậy mà toàn thân Trình Lệnh Tuyết cứng lại như khúc gỗ, tóc gần như dựng đứng vì sợ.
Nàng lập tức hóa đá tại chỗ.
Dù vậy, dáng đứng cứng đờ của nàng vẫn không che được vẻ dịu dàng nhu hòa giữa đường nét thanh lệ. Cơ Nguyệt Hằng nghiêng đầu nhìn nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play