Vì vậy tối hôm đó sau khi tắm xong, giám đốc Diệp chỉ quấn một chiếc khăn tắm đứng trước gương lớn trong phòng thử đồ soi bên trái ngắm bên phải, soi suốt 15 phút.
Ngô Tranh Vinh tăng ca về nhà vừa mở cửa đã thấy cô đứng trần như nhộng giữa phòng.
Anh không nhịn được buông một câu chửi thầm, bước nhanh đến kéo rèm cửa sổ xuống.
“Diệp Mãn Chi, em đang làm cái gì vậy?” Lần này hiếm hoi anh gọi thẳng cả tên cô.
Bật đèn sáng trưng, không kéo rèm, chỉ quấn mỗi cái khăn tắm đi qua đi lại trong phòng...
Diệp Mãn Chi “ấy da” một tiếng rồi nói: “Không sao đâu, mở cửa cho thoáng ẩm trong phòng ấy mà, với lại tường viện ngoài kia cũng cao chẳng ai thấy đâu. Hơn nữa em vừa nãy còn đứng sau cánh tủ, mới đi ra thôi.”
Ngô Tranh Vinh là người thông minh, đầu óc linh hoạt. Nhìn thấy Diệp Mãn Chi không mảnh vải chờ mình ở nhà cộng thêm mấy hôm gần đây anh đi sớm về muộn liền lập tức liên tưởng ngay đến một kiểu ám chỉ nào đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play