Khoa Kinh tế Công nghiệp chỉ có hai giảng viên nữ. Một người là cô Từ dạy môn Kinh tế Chính trị năm nay vừa làm thủ tục nghỉ hưu; người còn lại chính là cô giáo trước mặt – cô Âu Dương.
Âu Dương Cẩn khoảng hơn ba mươi tuổi, chưa đến bốn mươi. Gương mặt trắng trẻo, ăn mặc chỉnh tề, mái tóc đen dài búi cao phía sau đầu, khí chất rất dứt khoát và sắc sảo.
Cô ấy đang ở độ tuổi sung sức nhất, không chỉ đảm nhận nhiệm vụ giảng dạy bậc đại học mà còn phụ trách các lớp bồi dưỡng cho cán bộ cấp huyện, cấp sở cũng như các lớp đào tạo chuyên sâu dành cho giám đốc nhà máy và quản lý doanh nghiệp.
Khối lượng giảng dạy và nghiên cứu khoa học nặng nề khiến Âu Dương Cẩn không giao lưu nhiều với sinh viên, thoạt nhìn có vẻ không phải người dễ gần.
Chính vì thấy được điểm này mà trưởng khoa Miêu mới bố trí cô ấy vào nhà máy cơ khí – nơi sinh viên đóng vai trò chủ đạo.
So với những thầy cô thân thiện dễ tiếp cận hay những sinh viên làm giám đốc nhà máy khó xử vì tình cảm bạn bè thì việc để một người có khoảng cách nhất định với sinh viên như cô ấy làm Phó xưởng trưởng phụ trách sản xuất lại càng dễ quản lý nhà máy hơn.
Dù từng học qua lớp của cô Âu Dương nhưng Diệp Mãn Chi cũng chỉ là một trong những sinh viên không mấy thân thiết với cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play