Thạch Lỗi rất bất ngờ, mà sau khi nghe cô kể lại ngay cả Ngô Tranh Vinh cũng thấy ngạc nhiên.
“Em nói với anh ta là ‘làm đàn ông thì phải ra dáng đàn ông’ á?”
“Ừ đó!” – Diệp Mãn Chi cười khúc khích – “Chẳng qua đây là ở trong khuôn viên trường chứ nếu ở đơn vị làm việc thật thì mình đâu thể nói với lãnh đạo hay đồng nghiệp kiểu ‘anh có phải đàn ông không’ như vậy được, thế thì đúng là vô duyên quá rồi!”
Ngô Tranh Vinh bật cười: “Vậy cũng tốt, dù sao em cũng đang mang thai, cứ dây dưa qua lại với anh ta chẳng có ý nghĩa gì. Mọi chuyện nói thẳng ra rõ ràng, nếu anh ta còn tiếp tục nhằm vào em nữa thì đúng là không ra gì thật.”
Diệp Mãn Chi vốn làm việc không theo lối mòn, cách này nghe có vẻ hơi không nghiêm túc nhưng rất có thể lại là cách hiệu quả nhất.
Cô rất đắc ý trong lòng, lôi phiếu mua thực phẩm phụ ra giục: “Mau thay đồ đi, hai đứa mình ra hợp tác xã mua trứng gà, chắc giờ không phải xếp hàng đâu.”
Ngô Tranh Vinh theo lời bố vợ tưới rau xong, vừa rửa tay trong xô vừa khuyên: “Chỉ có hai quả trứng thôi, em không cần phải ra chợ đâu, mất công.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT